Ai hay chữ ngờ 7

Tôi nấu nguyên một nồi lẩu thái để đãi Dennis với con bé Hiền,sau khi ăn xong con bé Hiền đề nghị đi cà phê các kiểu,tôi vốn ghét nơi ồn ào nhưng hôm nay dở chứng lại đồng ý.

Chị em chúng tôi chọn một quán cà phê mang phong cách cổ điển,quán tên Hoài Cổ,cái tên đã nói lên tất cả. Không ngờ tôi lại gặp Dương An tại đây,anh ta vẫn thế tác phong chững chạc vẫn bộ vest sang trọng đẹp đến mê người,con bé Hiền thấy trai đẹp lại mê mẩn,hai mắt hiện lên hai hình trái tιм rõ mồn một,con bé nhìn về phía Dương An tấm tắc khen:

-Ôi đẹp trai quá xá chị Hà ơi,chuẩn men đúng gu em thích.

Tôi lườm Hiền một cái ngụ ý bảo con bé tém cái nết lại chút,ai đời hai chữ mê trai hiện rõ tгêภ trán. Hiền nhìn sang Dennis Đặng vô tư nói:

-Xin lỗi em nhé,cái tật của chị nó thế cứ thấy trai đẹp là tít mắt lên.

Ai ngờ Dennis lại hỏi:

-Thế em không đẹp trai sao?

Cả tôi và Hiền đều nhìn Dennis,Hiền nó che miệng cười rồi đáp:

-Ừ thì đẹp nhưng em là để ngắm chứ chẳng mút được gì nên có đẹp đến đâu cũng không giá trị.

-Sao lại không chấm mút,hai chị có ai muốn thử không?

Vừa nói Dennis vừa nhìn sang tôi khiến tôi đỏ hết cả mặt. Ôi cái thằng lại biết trêu gáι đến thế thì bảo sao gáι nào chả đổ,dẻo miệng thế chắc cưa được biết bao cô rồi!?

Hiền biết ý lại trêu ngược lại cậu ta::

-Trong lòng cậu chắc rõ câu trả lời rồi,cậu muốn ai chấm mút chắc ʇ⚡︎ự biết nhỉ?Nhưng mà muốn chấm hay mút thì đợi đủ tuổi đã nhá.

Dennis cũng không ngờ Hiền lại đùa như thế nên cậu ta có chút xấu hổ nên lảng sang chuyện khác bảo:

-Hai chị gọi nước uống đi…

Tôi vẫn liếc mắt nhìn sang bàn của Dương An,có lẽ anh ta không nhìn thấy tôi hoặc cũng có thể không nhận ra tôi,bất ngờ anh ta nhìn về phía tôi,bốn mắt nhìn nhau khiến tôi không được ʇ⚡︎ự nhiên,tιм không hiểu sao lại ᵭ.ậ..℘ nhanh như trống ᵭάпҺ.

Anh ta đi chung với một cô gáι,nhìn kiểu cách giống như người yêu,tôi thầm nghĩ cái tên này có người yêu rồi còn ra ngoài tán tỉnh gáι,đúng là đàn ông toàn chung một giuộc.

Dennis hỏi tôi:

-Chị sao thế,sao nhìn về hướng kia rồi mặt lại cau có thế kia,chị quen họ sao?

Tôi lắc đầu đáp:

-Không,chắc tôi vẫn chưa khoẻ nên có chút khó chịu.

Tôi tìm đại một lý do để biện minh,Dennis tiếp tục:

-Dường như anh ta đang sang đây?

-Ai cơ?

Tôi hỏi,con bé Hiền lại reo lên:

-Chị anh đẹp trai của em đi sang bàn chúng ta,chẳng lẽ em thật sự có sức hút vậy sao chị?

Một giọng nói trầm ấm cất lên bên cạnh tôi:

-Xin chào,lại gặp em nữa rồi.

-Sao ..anh lại sang đây,cô gáι kia…

Dương An nhìn theo hướng tay tôi chỉ thì cười bảo:

-Đối tác của tôi,hay là em…ghen hả?

Câu cuối anh ta nói thật nhỏ cho tôi nghe. Hai tai tôi đỏ bừng lên,tιм không ʇ⚡︎ự chủ lại lỗi nhịp thêm lần nữa,Dennis khó chịu ra mặt bảo với tôi:

-Hai người có vẻ thân nhỉ?

Hiền cũng bồi thêm một câu:

-Vừa nãy chị bảo không quen mà.

Tôi lúng túng trả lời:

-Ờ quen biết sơ sơ.

Thật sự tôi cũng không biết tôi và anh ta là quαп Һệ gì bởi cũng chỉ gặp nhau một hai lần,bạn bè không phải người yêu lại càng không,con bé Hiền nhìn tôi đầy nghi ngờ sau đó nó nói với Dương An:

-Xin chào anh,em là Diệu Hiền là em gáι thân thiết của chị Thanh Hà,còn đây là Dennis Đặng,cũng là em trai thân thiết với chị ấy.

Theo phép lịch sự Dennis đứng dậy bắt tay với Dương An,Dennis nói:

-Xin chào anh,tôi là Dennis là bạn thân của chị Thanh Hà.

Hai chữ bạn thân được Dennis nhấn mạnh chẳng ngờ Dương An cũng đáp lời:

-Chào cậu,tôi cũng là bạn thân của Thanh Hà,không những thân mà còn r ất thân.
Bầu không khí cho chút khác lạ,tôi không muốn như thế,chẳng phải tôi quan trọng gì với bọn họ nhưng tôi chẳng muốn bị lôi vào nên nói:

-Dương An bạn anh đang đợi kìa.

Nhìn sang cô gáι kia có vẻ sốt ruột cứ nhìn mãi về phía này,Dương An quay đầu nhìn cô gáι kia mỉm cười với anh ta,Dương An bảo:

-Hôm khác hẹn mọi người bữa cơm nhé,tôi đi trước đây.

Tôi có cảm giác sau khi gặp Dương An Dennis không được vui,cứ nhìn tôi kiểu gì đầy khó hiểu. Sau buổi cà phê bọn tôi nhà ai nấy về,hôm sau tôi đã thấy khoẻ hơn nên đến công ty làm việc. Giám đốc gọi tôi lên gặp.

-Sếp gọi em .

-Ừ,Hà đến rồi đấy à, ngồi đi em,sức khoẻ sao rồi?

-Vâng em khoẻ rồi,cám ơn sếp.

-Khoẻ rồi thì tốt sắp tới anh giao cho em dự án quan trọng,lần này công ty mình hợp tác với công ty rất có tiếng tăm,em có năng lực tốt lại cẩn thận nên anh tin tưởng mới giao cho em.

-Em cám ơn sếp.Công ty đối tác là công ty nào thế sếp?

-Công ty Dương An.

Lại là Dương An,tên này như muốn ám ảnh tôi,tôi nghĩ chỉ là sự trùng hợp,tên giống nhau mà thôi.

-Nghe đâu tân giám đốc mới này rất khó nên em cũng sắp xếp chu đáo nhé,anh cũng không hiểu sao bên ấy chủ động hợp tác với công ty mình. Nhưng hợp tác được là tốt. Được rồi em về phòng làm việc đi.

-Vâng em chào sếp.

Về phòng gặp con bé Hiền,luyên thuyên một lúc con bé mới tha cho tôi,hôm sau công ty đối tác hẹn gặp mặt,vì dự án được giao cho tôi nên tôi đi cùng với sếp. Đến nơi hẹn tôi mới biết hoá ra người hợp tác với công ty tôi đúng là Dương An,trái đất thật tròn có muốn tránh cũng chẳng được. Tôi vờ như không quen biết anh ta suốt buổi gặp mặt Dương An cũng rất giữ khoảng cách với tôi,sau đó anh ta đề nghị ăn trưa nhưng vì sếp tôi bận việc nên về trước chỉ còn mỗi tôi ở lại. Tôi dù không muốn nhưng cũng không thể từ chối được.

Trong bữa ăn anh ta gắp thức ăn cho tôi quan tâm hỏi:

-Em hơi gầy ăn nhiều vào cho có sức khoẻ.

-Cám ơn anh,tôi không nghĩ lần này công ty tôi lại hợp tác với anh.

-Đang ăn đừng nói chuyện công việc.

-À…ừ …

Nói thật ăn riêng như thế tôi không quen,hơn nữa tôi với anh ta không phải kiểu bạn bè thân thiết nếu không phải vì công việc tôi đã không ngồi lại đây.

Bữa cơm trưa cũng đã ăn xong tôi xin phép về công ty làm việc,Dương An cũng không giữ tôi lại nữa,anh ta đề nghị đưa tôi về công ty nhưng tôi từ chối,tôi bảo có xe riêng rồi. Lúc nãy tôi đi với sếp đến nhưng vì ngồi với anh ta tôi thấy áp lực nên tôi mới nói thế,ra khỏi nhà hàng tôi vẫy đón một chiếc taxi đi về công ty. Lúc ra khỏi nhà hàng tôi đụng mặt phải vợ chồng Đạt…

Anh ta dẫn vợ đi ăn,lúc này bụng Hạnh cũng đã nhấp nhô,cũng phải mới đây mà gần năm tháng sau lần bị tôi bắt gặp tгêภ giường,họ nhìn tôi lúng túng còn tôi lại thản nhiên đối với họ như người người xa lạ. Hạnh ngập ngừng đến chào tôi

-Chào Hà,mày…khoẻ chứ?

-Tao khoẻ,đi ăn đấy à?

-Tự nhiên thèm món cá lóc om chuối,nghe bảo nhà hàng này ngon nên tao đến.

-ừ vậy ăn đi tao phải về công ty rồi.

Đạt lúc này lên tiếng:

-Em vào ăn chung với bọn anh.

-Tôi ăn rồi.

Lúc này taxi cũng vừa đến,tôi vẫy lại sau đó bảo bọn họ:

-Tôi đi trước đây,hai người ăn ngon miệng.

Ngồi tгêภ xe tôi có chút suy nghĩ lung tung,ʇ⚡︎ự nhiên gặp lại bọn họ thấy họ vui vẻ hạnh phúc còn tôi vẫn đi về lẻ bóng lại thấy lòng cô đơn đến lạ. Nhưng cũng chẳng buồn yêu nữa vì tôi chọn cô đơn sống ᵭộc thân không lo nghĩ muộn phiền gì.

Do tâm trạng không vui nên tối hôm đó tôi rủ con bé Hiền đi bar,tôi bỗng thèm đi bar,thèm nghe tiếng nhạc xập xình với ly ɾượu vang cay nồng. Con bé Hiền lần đầu đến những nơi thế này nên vừa háo hức lại có chút bỡ ngỡ…Hai chị em tôi lên đồ trông cũng ngon lành cành đào. Vừa vào ngồi đã có trai mon men lại làm quen,tôi già rồi nên chẳng ham hố còn bé Hiền thì vui vẻ tiếp chuyện.

Nhìn xung quanh thấy mọi người có đôi có cặp nhất là đằng sau góc khuất kia có đôi đang hôn nhau say sưa tôi bỗng nghĩ trong đầu một ý nghĩ táo bạo hay là cũng kiếm tình một đem xem thế nào? Sau đó tôi cốc nhẹ vào đầu bởi suy nghĩ điên rồ kia.

Lúc này có một người đàn ông đến bên cạnh tôi,mãi suy nghĩ chẳng thấy con bé Hiền đầu,nghe tin nhắn điện thoại con bé nhắn bảo nó về tôi cứ chơi vui vẻ không cần đợi nó. Ôi cái con dở người chắc lại bị trai dụ đi đâu rồi. Lúc này người đàn ông kia lên tiếng:

-Em đi một mình sao?

Rút kinh nghiệm từ lần trước tôi bảo:

-Tôi đi với bạn,bạn tôi đi vệ sinh rồi.

Anh ta tiếp lời:

-Tôi tên Thái Tuấn,rất vui vì biết em,em tên gì?

Tôi thầm nghĩ chắc anh ta cũng là tay săn gáι,nhưng săn nhầm phải gáι già như tôi,tôi đang tỉnh táo cà chớn là ăn đòn ngay với tôi.

Anh ta mỉm cười bảo:

-Em sợ tôi sao,cũng phải con gáι vào đây nên cảnh giác.

Anh ta mời tôi ly ɾượu,thấy anh ta cũng nhiệt tình vẻ ngoài không giống kẻ xấu cũng vì anh ta quá phiền phức nên tôi nhận lấy ly ɾượu rồi bảo:

-Tôi uống cạn ly xong phiền anh đi cho.

-Em khó quá,muốn nói chuyện một chút với em thôi mà.

-Tôi năm nay 36 tuổi,đã có chồng và bốn đứa con,sao nào anh còn muốn làm quen nữa không.

Tên đó nhìn tôi với vẻ mặt không tin liền bảo:

-Trông em còn chưa tới 30…em không nói chuyện với anh cũng được đâu cần phải nói như thế với anh đâu.

-Có cần tôi cho anh xem căn cước không.Tôi uống xong rồi phiền anh đi chỗ khác.

Tôi đưa ly ɾượu trống trơn lắc trước mặt anh ta,anh ta mỉm cười nói:

-Rất vui vì được biết em,không biết em tên gì biết đâu lần sau chúng ta còn gặp mặt,mà không đúng có thể rất sớm chúng ta sẽ gặp lại.

Tôi không hiểu lời nói của anh ta cho lắm nhưng tống được tên phiền phức này đi tôi nhẹ hết cả đầu,cứ lải nhải bên tai khiến tôi phát bực.

Tên kia vừa đi tôi lại rót thêm một ly ɾượu,ôi tôi thành con sâu ɾượu từ lúc nào rồi,cứ thèm cái cảm giác cay nồng ngay cổ họng…nhưng lúc này đầu tôi lại chênh chσáпg,tôi ôm đầu lắc vài cái thầm nghĩ chẳng lẽ tôi say rồi,không đúng tôi vừa uống có hai ly thôi mà.

Mắt tôi hoa lên nhìn thấy mọi vật mơ màng,cả người nóng ran có một cảm giác rạo rực khó tả, tôi thầm nghĩ không ổn,tôi bị bỏ tђยốς rồi,tên vừa rồi giở trò,khốn пα̣п mà tôi ngu thật lại tin lầm tren giảo hoạt kia,tôi loạng choạng đứng lên muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này thì tên đó buớc đến ấn mạnh vai tôi xuống ghế rồi bảo:

-Đi đâu thế cô em,tôi đã nói chúng ta sẽ nhanh chóng gặp lại nhau mà.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được ᵭάпҺ dấu *