Thói đời chương 4

Phần 4)
Tg: Hướng Dương.

Bà thông đồng với thằng em của bà để chống lại tôi phải không? Ông Tam ᵭ.ậ..℘ bàn, ᵭ.ậ..℘ ghế…
— Ông đừng có kiếm chuyện nha. Tại ông quá đáng thì người ta phải vùng dậy thôi. “Cha nó lú, thì chú nó phải khôn chứ “Ông mặc sức bồ bịch, đã vậy còn về kiếm chuyện ai mà chịu nổi? Bà Tam ρhâп bua.
— Chịu không nổi thì cút xéo… Toàn một lũ ăn hại! Nói đoạn ông Tam bước vào phòng ngồi cởi giày rồi ném mạnh vào góc tường dằn mặt bà Tam.
— Ông muốn vậy thì cũng được thôi. Đợi con Thảo về tôi kêu nó làm đơn ly hôn. Ông nên nhớ…tôi một phần, hai đứa nó hai phần, còn ông chỉ một phần thôi… đừng có mà cao giọng.! Nói xong…bà Tam bỏ đi cái rẹt, để cho ông Tam ngồi đó trố mắt nhìn theo bà.

….Sao mụ vợ mình biết rõ luật pháp vậy? Đúng là cái thằng em vợ đến đây để vẽ ra chứ không ai vào đây.

Vừa bực mình vì mới thua bài. Giờ lại bực bà vợ toan tính chia của nên khiến cho ông Tam phải vắt óc suy nghĩ:

Hay là mình rút tiền ra mua một căn nhà, lúc ấy mụ ta có gì mà đòi chia. Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng phải tìm luật sư để hỏi lại trường hợp như thế nào thì mới được chia tài sản… Khi đã nắm chắc luật trong tay rồi thì lúc đó chỉ cần hành động là xong. Mẹ con bà cứ ngồi đó mà chờ đi…thằng Tam này nó chia cho cục gạch!
Thế là sáng hôm sau ông tìm đến Luật sư để hỏi cặn kẽ về luật. Tại đây luật sư trả lời y chang như thằng em vợ nói với ông hôm bữa… Có nghĩa là tất cả tài sản điều là của chung nếu như hai người vẫn còn hôn nhân hợp pháp. Và khi ly hôn những đứa con cũng được hưởng tài sản theo quy định của luật pháp.

Tức tốc trở về nhà. Ông chuẩn bị tâm thế để kiếm nhà mua gấp…
Nhà rẻ nhất là hơn một tỷ. Vừa vừa cũng tầm ba bốn tỷ.! Nhưng quan trọng nhất ai là người đứng tên mua nhà? Nếu ông đứng tên thì vẫn là tài sản chung. Mụ vợ và mấy đứa con vẫn có phần trong đó. Còn đưa cho người khác đứng tên thì ai đứng đây? Chả lẽ đưa cho người đẹp đứng tên? Chuyện này đã làm cho ông Tam suy nghĩ suốt dọc đường đi… và ông quyết định gặp Xuân để bàn bạc:

Nghe đến chuyện mua nhà thì Xuân như mở cờ trong bụng. Cô ta ςư-ớ.ק nhanh cơ hội :
— Anh qua em liền nha. Ở đây có một căn rất là đẹp đó anh! Căn này mà em với anh sống chung thì còn gì bằng! Ôi yêu anh quá!

Xuân bắt đầu thả mồi…và không quên tìm cách để dụ người tình.
Bên đây ông Tam cũng đang háo hức vì mấy ngày nay phải nhịn “ăn chay”. Đã vậy người tình cứ đem ðụ☪ ϑọทջ ra để khơi gợi ông khiến ông ngứa ngáy đứng ngồi không yên. Cứ nghĩ đến chuyện “mây mưa” với người đẹp là lòng ông cứ nôn nao rạo rực suốt đoạn đường đi cho đến nhà người đẹp…mới thôi. Và ở đây Xuân đã chờ ông sẵn…
–Ôi…đỡ đau chưa anh? Muốn đến nhà thăm anh lắm, nhưng ngại vợ và con anh họ ăn ϮhịϮ em nè!
— Thôi đến làm gì! Anh hết đau sẽ gặp em dài dài… Chịu chưa? Vừa nói ông Tam vừa nựng vào má Xuân thể hiện sự nhung nhớ người tình.
— Anh à, hay là anh mua luôn một căn để tụi mình sống chung hàng ngày luôn. Mỗi lần gặp nhau có mấy tiếng đồng hồ rồi anh lại ra về…em nhớ anh lắm!
Nghe đến đây….ông Tam gần như muốn tan chảy thành nước…bởi cái giọng ngọt lịm như mía lùi cứ tuôn ra không ngừng ở cái miệng xinh xắn của người đẹp, đã khiến ông Tam gật đầu đồng ý mua nhà để hai người sống chung
… và cơ hội ngàn vàng này đã được Xuân sắp xếp một cách ϮιпҺ khôn.

Sau khi sang gặp người đẹp. Được cô ta tặng cho một nụ hôn ղóղℊ ҍỏղℊ thì khí thế của ông Tam mạnh mẽ lên hẳn. Ông dìu người đẹp lên xe và cả hai cùng lướt đi xem nhà.
Xuân nũng nịu nói:
— Có căn này hơn năm tỷ. Mặt tiền đường… và rất sầm uất. Chỗ này buôn bán được. Anh mua để em buôn bán kinh doanh… Xài tiền của anh mãi em ngại lắm! Mua được…em yêu anh luôn!
Cứ như rót mật vào tai. Ông Tam vừa chạy vừa gật đầu với người đẹp.
Đúng như lời của Xuân nói. Căn nhà nằm ngay trung tâm. Địa thế cực kỳ ngon. Hợp để buôn bán kinh doanh.
Xuống xe, cả hai tìm cách liên hệ với chủ bán đất và được biết giá cả không bớt là năm tỷ hai.
Đây là dịp may không để vuột mất nên Xuân ra sức thuyết phục người tình mua…và cho mình đứng tên riêng.
Xuân lý giải với ông Tam:
Nếu cả hai cùng đứng tên thì mụ vợ và các con anh vẫn có quyền đi kiện để được chia vì họ đang hợp pháp. Còn một mình Xuân đứng tên mua…thì giỏi thưa đi!
Nghe Xuân nói có lý, ông Tam gật gù… nhưng ông vẫn rào trước đón sau và ông hỏi Xuân:
— Mua nhà rồi… em có chịu làm vợ anh không?
— Anh yêu của em hỏi lạ vậy? Mua nhà chủ yếu là để được sống bên anh. Được chăm sóc anh mỗi ngày. Chứ anh tưởng em đang lợi dụng anh sao?
–Ai mà biết bụng dạ mấy cô. Ông Tam kiểu bóng gió…
Xuân lẫy:
— Vậy thì thôi em đi về đây.! Các anh lúc nào cũng đa nghi. Người ta hết lòng với mình thì không chịu tin. Đi tin vào giác quan… Vừa nói Xuân vừa ngoe nguẩy bỏ đi.

Làm sao mà đi được với anh già…đang mê gáι như ông Tam. Ông ta chụp nhanh đôi vai trần của Xuân hôn tới tấp vào cổ, vào má người đẹp:
— Anh mua!. Anh mua! Chịu chưa nè cưng? Ông Tam ra sức giữ người đẹp lại, và cô ả không quên dùng nhan sắc và sự hấp dẫn của mình để hạ gục kẻ mê gáι.
— Phải vậy mới là anh chồng yêu dấu của em chứ! Mua nhà xong…là em dính anh như sam cho mà xem ? Vừa nói Xuân vừa hôn “yêu” lên má ông Tam khiến ông không còn đủ tỉnh táo nữa và chấp nhận chiều người tình đi đặt cọc tiền nhà.

Sau khi vào trong xem xét nhà ưng ý rồi ông Tam tức tốc chạy ra ngân hàng rút 500 triệu để đặt cọc. Trưa hôm đó cả hai cùng nhau đến Khách sạn để mây mưa… Và điều tuyệt vời khi người đẹp phale xuất chiêu…thì ông Tam chỉ còn nước mê mẩn…nói gì cũng nghe theo.
— Mình mua luôn đi anh ! Em hóng sống chung với anh lắm rồi. Em thích ngày nào ra vào cũng thấy mặt anh. Muốn mình cùng chung một nhà…Đêm đến có anh bên cạnh thì hạnh phúc nào bằng.
Cứ nghe người đẹp tỉ tê mãi cũng động lòng và ông Tam quyết định làm giấy tờ luôn, ông ra công chứng tư nhân và làm giấy tờ cho một mình Xuân đứng tên mua nhà.
Chưa đầy một tháng sau thì thủ tục mua nhà đã xong. Xuân chính thức dọn đồ vào ở. Và ông Tam hầu như ở luôn bên cạnh người đẹp 24/ 24. Căn nhà cũ ở nhà ông bỏ mặc cho ba mẹ con bà Tam muốn làm gì thì làm.
Nhưng phương châm của Xuân… đã không ăn thì thôi. Khi đã ăn….thì phải vét cho sạch, không bỏ sót miếng nào… và cô ả bắt đầu nuôi ý nghĩ dụ ông Tam bán nhà để chia tiền. Và ông đã ngu muội nghe theo lời người đẹp.

Tg:H.D

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được ᵭάпҺ dấu *