Thói đời chương 1

Phần 1)
Tác giả: Hướng Dương

Đã khuya lắm rồi mà người ta vẫn còn nghe thấy nhà ông Tam hò reo inh ỏi bởi tiếng cụng ly lẫn tiếng dô dô phát ra làm huyên náo cả một góc xóm xưa nay vốn yên tĩnh. Đã vậy ai đó còn lôi cả giàn karaoke âm thanh lớn để cất giọng nhựa nhựa nghe muốn thối màng nhĩ. Nhiều hôm hát khuya xóm làng không ngủ được đám thanh niên trong xóm ném cả đá lên nóc nhà ông Tam thì cả đám hát hò mới chịu dừng lại.

Cách đây khoảng gần một năm ông Tam may mắn trúng được năm tờ vé số “Đặc biệt” làm kinh động xóm làng và những ai từng ôm mộng trúng số.
Có trong tay số tiền gần mười tỷ trong tay bỗng dưng ông trở thành một con người khác hẳn. Ra đường ông không thèm nhìn ai và giả đui giả điếc vì sợ người ta vay mượn hoặc xin xỏ…Ông kêu thợ đến ᵭ.ậ..℘ bỏ tất cả những gì mà ông cho là cũ kỹ để thay vào đó đồ mới hoàn toàn. Vợ ông vốn là người phụ nữ thích cái gì có tính hoài cổ nên đã ngăn ông không cho phá dỡ những gì thuộc về tâm linh mà ông bà trước đây để lại cho vợ chồng ông để thờ phụng. Đó là cái bàn thờ Gia tiên. Nó được làm bằng gỗ Cẩm lai sáng bóng có tuổi thọ tгêภ trăm năm bởi qua hai thế hệ.Nhưng không gì ngăn nổi người có tiền. Ông Tam “lệnh” cho thợ làm nhà khiêng nó để ra ngoài góc hè và ᵭ.ậ..℘ bỏ mấy lư hương đã quá cũ và lỗi thời để thay vào đó đồ hiện đại hơn.
Căn nhà được ông xây lại ngót ngét cũng gần hai tỷ. Phải nói là nó đẹp nhất xóm ai nhìn vào cũng thầm ao ước có được. Đó là loại nhà thái làm kiểu mái cong, có sân rào bao kín…ai muốn vào thì phải bấm chuông cổng vì vậy từ khi ông xây lên ngôi nhà này hàng xóm cũng xa dần ông vì họ ngại chơi với người giàu.
Có tiền, cách sống của ông cũng bắt đầu đổi khác. Ít khi nấu nướng ở nhà, mà đa số là ra nhà hàng để thưởng thức món ngon vật lạ. Hai đứa con, một trai, một gáι của ông cũng bắt đầu lười học và chúng tập tành xài tiền của bố. Thằng con trai có hôm còn ngủ “lang” nhà bạn đến sáng mới mò về. Cô con gáι mới 16 tuổi đầu cũng cặp bồ nhăng nhít đi chơi đêm và cuối cùng thì cả hai đều bỏ học vì chán.
Bản thân bà Tam nào giờ chỉ biết làm lụng việc nhà. Kinh tế một mình ông Tam lo. Nay lại thêm trúng số tiền lớn, nên quyền hành của ông Tam chẳng khác gì ông “vua” trong nhà. Một tiếng dạ, hai tiếng dạ, ba mẹ con đều răm rắp vâng lời.
****
Cái sự đời muôn thuở vẫn xảy ra nhưng ít có ai tránh khỏi và ông Tam đã giẫm lên nó. Ăn uống tiêu xài mãi cũng chán, nên ông Tam bắt đầu sinh tật bồ bịch… Ông bỏ ra số tiền lớn để sắm xe hơi và tút lại cho trẻ. Nhiều lần bà Tam khóc lóc giận dỗi nhưng chẳng ăn thua gì vì con bồ của ông Tam quá trẻ và biết cách chiều chuộng nên khiến ông Tam mê mệt. Nhìn lại thấy cả đống người chỉ biết ăn mà không thấy làm nên ông Tam bắt đầu so đo và tính toán. Ông phát cho bà Tam mỗi tháng đúng tiêu chuẩn để ăn. Còn việc đi chơi ăn uống ngoài đường là ông dành trọn cho cô bồ nhí xinh đẹp trẻ trung… ai ý kiến là ông cúp luôn tiền cơm nên chẳng ai dám hó hé nửa lời mặc cho ông ʇ⚡︎ự tung ʇ⚡︎ự tác.

Rồi sáng nay ông mở tủ để lấy tiền và phát hiện bị mất năm triệu. Ông vốn là người cẩn thận về tiền bạc. Từ ngày trúng số ông càng cẩn thận hơn. Tiền lớn ông mang gởi vào Ngân hàng hết. Chỉ để một số ít lại để xài. Tủ của ông chỉ có mỗi mình ông có chìa để mở. Không có đến chìa thứ hai vậy thì làm sao mà ai vào đây mở tủ ra được. Có lẽ ông nhớ lầm chăng? Nghĩ vậy ông cũng không hạch hỏi và lấy tiền bỏ túi để đi hẹn hò với bồ nhí.

Đã mang tiếng ɭàɷ ŧ-ì-ռ-ɦ nhân cho mấy anh già háo sắc thì việc đầu tiên của mấy em trẻ là gì? “Là tìm cách moi tiền! “Xuân, cô gáι có cái biệt danh dễ thương “phale”là một trong số những em có trình độ moi tiền đàn ông khủng khϊếp nhất. Bao giờ sạch túi thì mới thôi.
Sáng nay Phale diện bộ cάпh thật hấp dẫn, cô ta nũng nịu đòi ông Tam chở đi sắm đồ. Tuy keo kiệt nhưng trước mặt người đẹp bao giờ ông Tam cũng tỏ ra mình hào phóng sẵn sàng ném tiền qua cửa sổ để cho người đẹp được vui lòng.
Dừng xe trước một shop bán hàng cao cấp, Xuân phale như một Nữ hoàng… Cô ta bước xuống xe với phong cách sành điệu đã khiến cho bao cặp mắt ngưỡng mộ đổ dồn vào nhìn cô ta.
— Mình vào trong đi anh! Vừa nói cô ta vừa hôn ᵭάпҺ chụt vào má ông Tam rất điệu nghệ khiến cho ông gần như muốn tan chảy trước mặt mọi người. Việc đầu tiên là Phale vòi mua cho bằng được bộ mỹ phẩm nổi tiếng của Pháp có giá hơn chục triệu. Kế tiếp là giày dép cao cấp hàng hiệu, và không quên ghé vào chọn vài bộ cάпh gợi cảm để tăng thêm nét quyến rũ trong mắt người tình già. Tính ra sơ sơ cũng gần trăm triệu chứ ít gì? Méo mặt, nhưng ông Tam vẫn giả bộ tươi cười để cho người đẹp được vui nhưng trong lòng thì xót tiền còn hơn bị muối xát vào vết lở.
Buổi mua sắm thật mỹ mãn, trưa hôm đó người đẹp chiều ông Tam bằng một cú “lên mây” thật tuyệt vời mà chỉ có mấy cô gáι đào mỏ như Xuân Phale mới có trình độ làm cho mấy ông ngây ngất mà thôi.
Chiều lòng người tình già xong. Xuân đòi ông Tam đưa mình về để nghỉ ngơi… nhưng thật ra phía sau cuộc tình với ông Tam, Xuân đang âm thầm ôm ấp người tình trẻ khác…và nuôi hắn bằng chính tiền đào mỏ từ ông Tam.
Đây là kiểu chơi lấy già…nuôi trẻ của mấy cô, nhưng đố mấy lão già háo sắc như ông Tam mà phát hiện được. Nhưng lỡ có phát hiện cũng không dám bỏ người tình vì mấy ông đã trót mê muội mất rồi.
Ăn “Phở” quen miệng, ôm gáι bén mùi, nên khi trở về nhà nhìn thấy bà Tam xốc xếch với bộ áo quần bốc mùi dầu mỡ thì ông tỏ ra khinh rẻ ra mặt:
— Bà làm ơn đứng xa tôi ra có được không. Người gì đâu mà lúc nào cũng lôi thôi lếch thếch không biết ăn mặc chút nào.Ra đường người ta nói vợ ông Tam đúng là xấu hổ.Từ nay bà ngủ luôn với con thảo đi.Tôi ngủ một mình.Vừa nói ông Tam vừa đưa tay đóng cửa phòng cái rầm bỏ mặc bà Tam đứng đó chẳng thốt nên lời.
*****
Có lẽ hành động của ông Tam đã vượt quá mức nhẫn nhịn của bà Tam đã khiến cho bà không thể nhẫn nhịn được nữa nên bà đã mách với em trai và em bà đã tìm gặp ông Tam để nói chuyện và hai người đã lớn tiếng với nhau:
— Anh trả lời đi! Anh cặp bồ nhí, công khai chở đi chơi đây đó, chị tôi cũng không thèm nói một tiếng vì muốn êm cửa êm nhà.Nay anh vì mấy con nhỏ đó mà về hắt hủi chị tôi, chê bai này nọ… anh có còn là con người không?
— Ơ hay cái thằng này. Tiền của tao, nhà của tao thì tao có quyền nha mày? Ông Tam lớn tiếng quát lại.
— Anh nói lại thử? Nhà nào là của anh? Là của chung nha anh! Tiền cũng là của chung! Anh đừng có láo! Em trai bà Tam sừng sỗ cãi lại vì anh này có học, hiểu biết về luật.
— Mày cút khỏi nhà tao! Nhà này là tiền tao trúng số cất lên. Chị mày có trúng số không? Dĩ nhiên là không rồi.Giờ tao nuôi cơm là tốt lắm rồi, còn muốn gì nữa? Ông Tam trả lời kiểu hách ᴅịcҺ.
— Đó là tư tưởng của anh. Luật pháp có quy định: Tiền trúng số, hoặc tiền làm ăn buôn bán trong gia đình nếu tiền đó không vay mượn thì được xem là tiền chung của hai vợ chồng. Vì vậy mặc dù chị tôi không trúng số nhưng luật pháp sẽ công nhận đó là tài sản chung vì hai người đang hôn nhân hợp pháp.
— Thôi thôi. Tao không biết luật pháp gì hết Của tao, là của tao! Hai chị em mày cút hết cho tao nhờ. Ông Tam mở rộng cάпh cửa và thẳng tay đẩy em vợ ra ngoài, nhưng thằng em vợ nào có chịu thua nó hất ông bật ngửa và sẵn chân đá cho ông mấy cái cho bõ ghét…

Mời mọi người đón xem phần 2
Tg: H.D
Ảnh ๓.ạ.ภ .ﻮ))

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được ᵭάпҺ dấu *