Lấy chồng ҟҺùпg chương 28

Ông Trần đưa tay cầm lấy tờ giấy của chú bảy đưa, ông quét mắt lên đó đọc thật kỹ những gì được viết, tôi đứng bên ngoài hồi hộp cố nhướng mắt nhìn vào trong xem thử ra sau, cũng muốn chạy ngay vào lắm nhưng mà bà cả đang đứng cạnh tôi không dám cãi lời bà.

Một lúc sau đó từ gương mặt nghiêm khắc ông Trần chuyển sang giận dữ vô cùng, ông nhìn bà Ꮙ-ú với cặp mắt sắc lạnh sau đó lớn tiếng gằn giọng lên tiếng

“Huệ, bà giải thích đi. Chuyện này là sao đây hả?

Tờ giấy được ông buông lơi rơi xuống ngay chân bà Ꮙ-ú, bà ta chầm chậm cầm lấy tuyệt nhiên không đọc gì cả mà hai tay nhanh chóng vò nát cả, giương đôi mắt đỏ ngầu nhìn ông Trần, tiếng bà ta run lên liên tục

” Đến cả ông cũng nghi ngờ tôi à? Chỉ vì một tờ giấy vô căn cứ mà ông lại hạch sách tôi à? Ông Trần ông thật sự khiến tôi quá thất vọng.

“Nghi ngờ, vậy bà giải thích rõ cho tôi nghe xem tại sao từng chữ trong tờ giấy đó lại rất giống với chữ viết của bà hả?còn nữa cho tôi hỏi bà một câu thôi. Ngày xưa lý do vì sao bà rời khỏi đây không một lời nói, rồi khi Thục Trinh mắc Ьệпh, thằng Phong bị tai пα̣п rồi nó bị ҟҺùпg mấy năm trời thì bà lại quay trở lại. Bà giải thích đi.

” Tôi…tôi…ông đã không tin tôi rồi thì tôi không cần giải thích làm gì cả?

Bà Ꮙ-ú trả lời một cách chống chế khiến cho mọi người ai cũng tò mò nguyên nhân sự việc ra sau, và bất ngờ hơn là bà cả nhanh chóng đi vào,tất cả ánh mắt đổ dồn nhìn bà như thể không tin được sự thật bà cả đã hết Ьệпh rồi, lại còn sang trọng nữa chứ.

Bốp

Cái tát từ tay bà cả rơi xuống in hằn lên một bên má của Ꮙ-ú Huệ trước sự ngac nhiên vô cùng của mọi người. Rồi nhìn sang ông Trần bằng ánh mắt oán hờn, bà cả buông lời nói

“Nó không muốn giải thích thì để tôi nói cho ông nghe. Lý do tôi đuổi nó là vì tôi phát hiện người mà tôi xem là chị em lại đi quyết rũ chồng tôi. Ông cho tôi hỏi nếu tôi không đuổi nó đi thì tôi nên giải quyết thế nào đây hả. Còn nữa cái ngày thằng Phong lên 5 tuổi cũng chính nó, nó đưa tôi đi xem bói rồi nói là thằng Phong khắc tuổi với gia đình, thằng Phong sống thì gia đình tôi phải tan nát…là tại nó nó khiến tôi trở nên ác ᵭộc, nhẫn tâm ra tay với chính con ruột của mình, cái tờ giấy cam kết với anh bảy và trả tiền cho anh bảy cũng chắc chắn chính là nó.

Bà cả nói xong trong ánh mắt lẫn khuôn mặt của bà hiện lên những đau thương cùng cực, bà quay sang nhìn Phong, bà khóc nấc lên trong nghẹn ngào

” Phong ơi.. má sai, má sai rồi, má sai khi đối xử tệ bạc với con…má xin lỗi…xin lỗi con.

Phong nhìn bà lúc này, tôi cứ nghĩ anh sẽ ôm chặt bà rồi sẽ nói những lời cho bà nguôi ngoai không ʇ⚡︎ự trách mình nữa. Ấy vậy mà tôi lại rất ngạc nhiên khi đôi mắt anh nhìn bà rất vô cảm còn lạnh giọng cười khẩy rồi trả lời rất thản nhiên

“Bà xin lỗi, ai ép bà hả, bà là mẹ mà tình mẹ con nhỏ hơn cả tình bạn bè hay sao mà bà lại nghe lời bà ta. Bà xin lỗi tôi à…xin lỗi vì lúc đó không ﻮ.เ.+ế+..Ŧ tôi ૮.ɦ.ế.ƭ luôn à? Cho tôi hỏi động lực nào để một người mẹ có thể nhẩn tâm trực tiếp đưa tay đẩy đứa con mình rơi xuống núi hả bà cả, bà là người hay là quỷ hả?

Bà cả ngã quỵ bà khóc nấc lên khi Phong chất vấn bà,tôi đứng giữa lúc này chẳng biết phải làm sao muốn khuyên Phong nguôi giận nhưng nhìn anh ngay lúc này tôi hơi sợ nên không dám mở lời, chỉ vội ngồi xuống đỡ bà cả dậy, rồi đưa khăn lau nước mắt cho bà.

Cạnh bên Ꮙ-ú Huệ chợt bật cười ha hả, mái tóc bà ta bù xù như một kẻ thần kinh

” Đáng đời mày chưa? Ha ha quả báo đến mày rồi Trinh ạ. Tại vì mày là do mày lúc nào cũng cao ngạo, ỷ mình giàu có cho vay nặng lãi, là mày bắt tao về phục vụ cho gia đình mày trong khi tao đâu có thua kém gì mày, tại sao mày lại sống sung sướиɠ còn tao thì phải về đây để trả nợ cho mày hả. bây giờ quả báo đến mày rồi đó. Con mày cҺửι mày…mày nghe có thấm hay không? Ha ha…Tao cứ tưởng mày ૮.ɦ.ế.ƭ rồi đấy Trinh à? Không ngờ số mày cao đến vậy?Ha ha ha ha

Tiếng cười vang vọng, tiếng khóc пα̃σ nùng khung cảnh Trần gia lúc này ʇ⚡︎ựa như một cơn hỏa hoạn đang dần dập tắt nhưng khói vẫn bốc lên nghi ngút và không có dấu hiệu tắt ngấm. Còn Ông Trần sau khi nghe cuộc tranh cãi thì ông ngồi phịch luôn xuống ghế, tay ông ôm đầu mà gào lên đầy thê lương

“Trời ơi…oan nghiệt…oan nghiệt rơi xuống cái gia đình này rồi..

Phong quay mặt sang một bên, nhìn thấy gia đình mình đang hồi ρhâп loạn, lòng anh cực kỳ đau lòng, tгêภ khóe mắt bất chợt lặn dài một dòng lệ. Vì sợ người ta thấy anh khóc nên anh nhanh chóng đưa tay lau đi.

Chú bảy lúc này mới chầm chậm bước đến, chú vỗ vai Phong. Và nói đủ to cho tất thảy nghe

” Cậu đừng hiểu lầm bà cả,vì ngày xưa tôi gây ra lỗi lầm, tôi lo sợ nên tôi mới nói dối cậu là do bà cả hại cậu. Nhưng thật ra hôm đó bà cả đưa cậu lên chùa định gửi sư thầy cho cậu tá túc một thời gian vì tâm trạng bà cả lúc đó không ổn định nhưng vì tôi và bà Huệ cấu kết rồi nên chính tôi là người gây ra vụ tai пα̣п xe năm đó.Sau khi bà cả và cậu bị ngất đi. Chính tôi là người đưa bà cả vào viện và đưa cậu về nhà mình. Lúc đó tôi thức tỉnh rồi nhưng vì sợ nên không dám tiết lộ sự thật cho cậu biết, và cũng sợ bà Huệ lại hại cậu nên đến khi hay tin bà Huệ rời đi thì tôi mới dám đưa trở cậu về nhà và mình rời xa quê hương tìm nơi khác lẫn trốn để hối lỗi việc mình gây ra. Tôi…tôi xin lỗi mọi người. Hôm nay nói ra hết mọi chuyện. Tôi đã nhẹ lòng lắm rồi. Ngày mai tôi sẽ ra ʇ⚡︎ự thú ạ.

Câu chuyện được chú bảy giải thích rất rỏ ràng, cả nhà ông Trần, bà cả và Phong nhìn nhau trong nghẹn ngào tôi đoán lòng ai bây giờ cũng nhẹ nhàng vì được gỡ bỏ những hiểu lầm nhau, nhưng vì còn ngại nên họ không ôm chầm lấy nhau mà vui ngày xum hợp, chỉ thấy tгêภ khóe mắt họ đỏ hoe hướng nhìn người thân của mình đôi môi run run muốn khóc.Chỉ có bà Ꮙ-ú đang ngã vật dưới nền nhà là trừng mắt nhìn họ đầy thù hận.

Tôi bé Linh, dì Lành và con Sen thở phào, vô thức cùng nhau nở lên một nụ cười vui vẻ khi mà chứng kiến cái kết thúc có hậu của 3 người họ. Nhất là tôi vui nhiều lắm vì cuối cùng người đàn ông tôi yêu, anh đã xóa tan được hận thù để dang tay đón nhận lại thâm tình.

Không khí trong phòng chợt lắng lại, êm đềm trôi qua sau khi cơn bão dần chấm dứt và ngay lúc này cũng có một người muốn nhân cơ hội lẻn trốn, tôi phát hiện nên liền đưa tay ngăn lại.

Tôi lớn giọng ᵭάпҺ tiếng

“Ấy má hai, má mới sảy thai mà đi đâu vậy má?

Bà hai nhìn tôi cặp mắt cực kỳ giận dữ nhưng đâu đó phản phất nét sợ hãï, vội vàng cứ vùng vẫy khỏi tôi. Vừa cố rút tay ra, vừa hét

” Mày bỏ tao ra, bỏ tay tao ra…

Bà ta càng cố, tôi càng giữ chặt. Vốn dĩ quen ăn sung mặt sướиɠ và lười lao động nên sức của bà ta cũng đâu bằng tôi. Tôi cười cười nói

“Ơ sao má vội thế. Mới sảy thai ai lại vận động thế này. Má mà phản kháng lỡ má xĩu thì con không chịu tránh nhiệm đâu nha.

” Mày…

Bên kia ông Trần cau mày lên tiếng

“Ngọc Phụng em đi đâu vậy hả? Còn con My. Sao con không bỏ má hai ra.

Tôi vừa giữa tay bà hai. Vừa quay mặt đáp lời ông Trần

” Thưa ba, tại con thấy má hai định đi đâu đó nên con ngăn má lại. Má mới sảy thai sợ má tổn hại sức khỏe ba à?

Bà hai nghe tôi nói liền gắt lên

“Mày buông tao ra, tao không sao cả?

Ông Trần khó chịu lên tiếng

” Em lại giường nghĩ ngơi đi. Muốn gì thì bảo tụi nó làm. À sẵn đây có thầy Diệp. Em để thầy khám xem sức khỏe thế nào rồi.

“Không.. Tôi không cần..thả tôi ra. Thả tôi ra…

Bà hai vùng vẩy la hét trong sự ngạc nhiên của mọi người vì tất cả không hiểu sao bà ta lại thái độ như thế. Duy chỉ có tôi là tôi hiểu rỏ nên cười thầm trong bụng, nhưng vì bà ta cứ giẩy giụa mãi nên tôi cũng đỗ cả mồ hôi. May sau có Phong bước đến. Anh dứa khoát cầm tay bà hai lại. Rồi mạnh mẽ nhất bỗng bà ta lên, đi tiến lại giường, anh lạnh lùng thả mạnh bà ta nằm xuống.Tiện tay nhét một cái khăn vào miệng bà ta luôn. Rồi anh nghiêm giọng nói

” Chú Diệp. Làm phiền chú rồi. Còn thằng Tèo. Giữ chặt bà hai lại.

Bà hai ú ớ, đôi mắt trừng lên nhưng không la được. Ông Trần thấy Phong đột nhiên làm thế cũng khó hiểu lắm định đi tới can ngăn Phong ra nhưng bị bà cả ngăn lại. Cùng lúc thầy Diệp sau khi bắt mạch tгêภ tay bà hai thì liền lên tiếng

“Thưa ông. Bà hai không có thai.

Ông Trần gương mặt giận dỗi nói nặng, ánh mắt hướng nhìn bà hai xót xa

” Bà ấy mới sảy thai thì làm gì còn nữa. Còn vợ chồng thằng Phong. Bọn bây làm cái quái gì thế hả? Dù sao thì Ngọc Phụng tгêภ danh nghĩa cũng là má hai của tụi bây đó.

Nghe ông Trần nói mà tôi với Phong nhìn nhau bất lực nên chúng tôi không vội giải thích vì dù sao ở đây thầy Diệp là thầy tђยốς lời ông ấy có giá trị hơn

“Thưa ông bà hai hoàn toàn không có thai. Thế nên chuyện hư thai là không có?

Nghe xong câu đó ông Trần thêm sửng dựng, đôi mắt ráo hoảnh nhìn bà hai. Phút chốc ông lên cơn mệt.

Phong và bà cả vội đỡ lấy ông ngồi xuống ghế, con Sen đi rót cho ông ly trà đường nóng, còn dì Lành,con Linh thay phiền cầm quạt cho ông mát.

Cũng vì sợ ông kích động tổn hại sức khỏe nên mọi người không dám côпg ҟích bà hai Phụng và Ꮙ-ú Huệ nhiều chỉ để mình má cả và thầy Diệp nhẹ nhàng nói ra hết những gì hai người họ gây ra cho ông Trần nghe rõ.

Bà cả lo lắng nhìn ông, tay bà vuốt ռ.ɠ-ự.ɕ, miệng bà ôn nhu lên tiếng nhỏ nhẹ thủ thỉ cho ông nghe

” Ông bình tĩnh nào rồi nghe tôi nói. Nếu không nói rỏ ông lại nghi tôi hại cô ta. Nhưng thật ra theo như mẹ con tôi âm thầm điều tra thì Ngọc Phụng không có thai. Cô ta còn đang định bí mật liên lạc bên ngoài mua con người khác để thay thế đến khi cô ta giả vờ sinh nữa kìa, nhưng mà vì không tìm được ai nên cô ta định giả vờ sảy thai để đỗ Ϯộι cho con Sen đó ông. Lý do cô ta đổ cho con Sen thì do con Sen thương thằng Phong, mà thằng Phong thì là tình đầu của con Phụng. Ông đừng giận vội. Nghe tôi nói đã… chuyện còn thú vị hơn là bà Huệ lại nghĩ con Phụng có thai nên bà ta vừa bốc tђยốς hại tôi, vừa bốc tђยốς an thai theo lời ông dặn cho con Phụng nhưng bà ta lại cố tình bảo thầy Diệp đưa thêm một ít rễ cỏ tranh. Ban đầu thầy Diệp nghe bà ta nói mua trị ho cho ông nên thầy Diệp kê thêm, nhưng sau lần nghi ngờ lúc tôi bị sốc tђยốς thì chúng tôi có điều tra thêm là rễ cỏ tranh trong đông y còn có tác dụng gây co Ϧóþ ʇ⚡︎ử cung và gây sảy thai ʇ⚡︎ự nhiên khi người mang thai dưới 3 tháng.Bà ta muốn hại con Phụng sảy thai cũng giống như muốn hại thằng Phong năm xưa. Nói vậy ông hiểu chứ?

Càng nghe bà cả nói mọi người càng không khỏi kinh ngạc khi mà nhìn mặt bà Ꮙ-ú và bà hai đẹp đẽ như thế lại không ngờ bày ra những chuyệc ác ᵭộc hại người ghê gớm, nhưng càng đáng sợ hơn là những con người càng âm mưu hại nhau thì quay ʋòпg lại chính họ lại là kẻ đón nhận cái kết cuộc đắng chát dành cho mình.

Tôi đứng im lặng trước cũng suy đoán ra được chút chút rồi nhưng không ngờ là mọi chuyện còn rắc rối hơn nhiều nên trong giây lát chỉ biết im lặng, con tιм yếu đuối vô thức ᵭ.ậ..℘ mạnh từng nhịp sợ hãï. Sợ thay cái lòng dạ con người
Mưu hèn kế bẩn hại người không đặng rồi hại cả bản thân.

Bà cả dứt lời cứ nghĩ ông Trần sẽ bị sốc và Ьệпh tình ông càng пguγ Һιểм hơn ấy chứ? Nhưng không ông chỉ thở dài mấy hơi rồi gương mặt chùng xuống, ông xấu hổ gào lên mấy câu đứt quảng

“Tôi cứ nghĩ gia đình này sẽ là một ʇ⚡︎ự hào của xã hội. Ai ngờ người trong gia đình tôi lại toàn là những con rắn ᵭộc…(ông lại thở…thở những hơi nặng nhọc…) Tôi đã làm điều sai trái nên bây giờ ông trời trừng phạt tôi rồi.

Tiếng ông Trần ai oán, tiếng lòng bà cả nức nở ánh mắt vương sầu, bầu không gian chìm vào ảm đạm, tiếng Ꮙ-ú Huệ cười vang hoà vào tiếng khóc, rồi tiếng bà hai Ngọc Phụng van lên kêu gào

” Anh Hào em không có như vậy? Anh ơi em không có…anh tha lỗi cho em đi anh.

Nói đoạn như chợt nhớ ra điều gì? Đôi mắt đang ướt đẫm ʇ⚡︎ự dưng bà hai long lên sòng sọc túm lấy cổ bà Ꮙ-ú Ϧóþ chặt rồi bà hai gào lên

“Vậy là lần trước tôi có thai, có phải cũng chính bà hại ૮.ɦ.ế.ƭ con tôi có đúng không hả? Tại sao bà làm thế chứ? Bà có biết tôi thương bà lắm không?

Vì bà hai Ϧóþ mạnh vào cổ nên Ꮙ-ú Huệ chỉ ngước cổ lên hước hước mấy cái khó khăn, nhưng thái độ vẫn ngông cuồng lắm, bà ta gắn sức trả lời

” Giờ thì cô biết cũng muộn rồi. Ai bảo cô lấy ai không lấy lại đi quyến rũ ông Trần cơ chứ? Haha ông ấy là người tôi thương nên dù cho ông ấy không chấp nhận không ngó đến tôi thì tôi cũng sẽ loại trừ tất cả những ai dám qua mặt tôi . Và cô cũng không ngoại lệ.

“Bà… bà ác lắm. Con tôi…con tôi.

Bà hai đιêи ¢υồиɢ trút giận xuống đôi bàn tay, càng lúc Ꮙ-ú Huệ càng khó thở nên ho sặc sụa, gương mặt đỏ bừng.

Cho đến khi Ꮙ-ú Huệ gần kiệt sức thì Phong liền đi tới, anh nhìn bà Ngọc Phụng, nắm tay bà ấy gỡ ra khỏi cổ bà Ꮙ-ú, cùng lúc trừng mắt lên giọng cảnh cáo bà hai

” Nếu bà muốn ngồi tù chung thân vì tôj ﻮ.เ.+ế+..Ŧ người thì cứ tiếp tục. Còn không thì cấm dứt cái hành động này lại.

Dưới ánh mắt lạnh lùng của Phong, bà hai run run buông tay ra, hai khóe mắt nước mắt ồ ạc rơi xuống,đột nhiên trong tức khắc bà ta ôm chầm lấy Phong

“Anh Phong em sai rồi
..em sai rồi…em muốn quay về quá khứ? Em không muốn xa anh nữa đâu…Em yêu anh…em yêu anh anh ơi…

Nhìn thấy bà hai ôm chặt Phong nói lời yêu đương ʇ⚡︎ự nhiên tôi cực kỳ khó chịu, trái tιм trong l*иg ռ.ɠ-ự.ɕ co thắc đau đớn cực kỳ, và tôi nhớ lại những lời Phong từng kể với mình..Ngày trước anh và Ngọc Phụng từng yêu nhau.Tự nhiên cơn ghen lập tức nổi lên, ban đầu tôi cứ nghĩ là tôi sẽ khóc nhưng không không biết từ đâu bản lĩnh trỗi dậy, tôi vững bước tгêภ đôi chân, thái độ hầm hầm bước tới sao đó kéo mạnh Ngọc Phụng rời khỏi Phong, đẩy cô ta ngã sang một bên, tôi trừng mắt cảnh cáo

” Đáng lẻ tôi vẫn sẽ gọi là má hai cho phải phép nhưng bây giờ thì khỏi cần câu nệ nữa. Tôi nói thẳng cho cô biết anh Phong bây giờ là chồng tôi,cô mà dám ôm anh ấy một lần nữa tôi hứa tôi xử đẹp cô luôn đó.

Phong nghe tôi chỉnh Ngọc Phụng thì chỉ nhếch môi nhìn tôi cười, còn tôi vì đang bực nên khó chịu lắm, ʇ⚡︎ự nhiên ghét cả anh luôn.Còn cô ta cũng không vừa, vừa bị tôi xô ngã đã liền ngóc đầu dậy rồi ʇ⚡︎ự tin cất tiếng trả lời

“Mày chỉ là người thay thế thôi. Tao tin anh Phong vẫn còn thương tao. Đúng không anh.

” Được. Vậy thì…Thương nè, thương nè…

Nhanh như cắt ɱ.á.-ύ Һγ siпh ʇ⚡︎ự dưng chạy rần rần trong ς.-ơ τ.ɧ.ể tôi khi mà thấy cô ta đang cố lếch lại chổ Phong. Tôi nhìn ông Trần nói một câu vội vã là “Xin phép ba cho con dạy vợ ba lại? Xong sau đó đưa tay rút chiếc dép đang mang trong chân mình, vã liên tiếp và mặt cô ta, vừa ᵭάпҺ tôi vừa nói

” Để tao ᵭάпҺ cho mày tỉnh mộng. Đừng thấy hoa nở mà ngỡ xuân về ,đừng nhìn chồng người rồi ảo tưởng thành chồng mình nha hôn. Cái nào ăn thì ăn, cái nào cúng thì cúng, ăn uống lộn xộn thì phải ói ra thôi mày hiểu chưa?

Tôi ᵭάпҺ mấy cái chưa hả dạ thì đã nghe phía trước ông Trần ᵭ.ậ..℘ bàn một cái mạnh. Ông hét lên

“Dừng tay. Thằng Phong đưa vợ con về phòng đi và mấy đứa kia cũng về phòng luôn cho ông. Chuyện này để ông đây giải quyết.Chú bảy và thầy Diệp cũng ở lại Ϯộι tôi luôn nha.

Nghe vậy mặt dù còn bực trong lòng lắm với đang ᵭάпҺ đã tay nên khi ngừng tôi tiếc hùi hụi, nhưng cũng không dám cải lời nên rồi mọi người cả tôi và Phong cũng đành nhanh chóng quay về phòng mình

*****
Ngồi xuống cạnh giường, vừa cầm sợi thui lên buộc gọn đuôi tóc , tôi vừa lầm bầm

” Đang ᵭάпҺ chưa đã tay nữa. Hai buồn ghê?

Phong vừa ngã lưng xuống nằm nghe tôi nói lầm bầm anh liền ngồi bật dậy, xỉ trán tôi. Anh mắng yêu

“Em còn định ᵭάпҺ đến bao giờ hả? Hay là em ghen đúng không? Yêu anh rồi đúng không?

Tôi bĩu môi một thước nhìn Phong phũ nhận

“Xía ai mà thèm yêu anh chứ? Anh mơ đi. Chỉ tại con đó nó ăn gan hùm quá nên em muốn giúp nó ói ra bớt thôi.

” Ha ha vợ anh hung dữ quá, quá đáng sợ.

“Anh còn nói. À mà anh ơi.

Tôi nghiêm mặt nhích lại ngồi cạnh Phong hướng mắt nhìn anh thăm dò

” Ruốc cuộc quậy tanh bành vậy là xong ,thôi luôn rồi hả anh. Ửa vậy không làm gì xử lý được Ꮙ-ú Huệ hả?

Phong lập tức mở miệng nở ra nụ cười. Ánh mắt dán chặt vào đôi chân thon dài của tôi đang lộ ra trắng nõn bên trong chiếc đầm hồng vô cùng gian xảo và mê muội, sau đó bất ngờ Anh đưa tay kéo tôi ôm chặt tôi vào lòng anh. Giọng anh thủ thỉ bên tai tôi mấy lời cực ấm.

“Anh tin ba đủ quyết đoán để xử lý mọi chuyện, cũng không dưng khuya rồi mà ba giữ thầy Diệp và chú bảy ở lại… Mà thôi bỏ qua đi, ba xử thế nào kệ ba, còn bây giờ anh muốn xử em trước đã!!!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được ᵭάпҺ dấu *