đoi lứa 4

Đinh Thị Hải Yến.

Nghe tin chị đã li hôn chồng, do chồng chị ภﻮ๏'ạ'เ t'ì'ภ'ђ. Anh đã về gặp chị. Họ ngồi nói chuyện, đối diện với nhau qua một cái bàn nhỏ, gần như cả đêm.

Anh và chị đã kể cho nhau nghe chuyện của mình.

– Ngày ấy khi em ᵭάпҺ bức điện tín Hoãn cưới cho anh, anh đã về tìm em nhưng không gặp em, anh cũng hiểu tâm trạng của em lúc đó. Sau anh đã gửi cho em rất nhiều thư, nhưng cũng không nhận được hồi âm của em, vì sao ?..

Chị nói:

– Cưới chồng xong 1 tháng, mẹ em mới đưa tất cả các thư anh gửi cho em, nói em đọc và đốt đi. Tất cả mẹ đã nhờ người văn thư ở BV nhận thư và đưa lại cho mẹ. Bởi mẹ nghĩ, anh đã thay lòng đổi dạ, thì bỏ cũng không tiếc, nên mẹ muốn con quên hẳn người đó đi.

– Anh thì đã nghĩ chắc em chỉ ở với chồng được vài năm rồi chia tay thôi. Anh đã chờ em đến năm thứ 7 nhưng không thấy động tĩnh gì. Anh nghĩ chắc gia đình em vẫn đang hạnh phúc. Anh thật chủ quan và vô duyên khi cứ nghĩ em sẽ sống không hạnh phúc với chồng.

Chị :

– Bố chồng em rất thương em và các cháu nội, Ông cũng là người đã xin cho em về công tác ở Ьệпh viện. Em không yêu chồng nhưng vẫn chấp nhận lấy anh ấy như một sự trả ơn cho gđ ông. Nên em cũng cố gắng làm tròn bổn phận dâu con trong nhà.( Ông là cάп bộ cấp cao của tỉnh và cũng là bạn của bố đẻ của M.A. Bố của M.A là cάп bộ năm 30.31, hoạt động bí mật và đã bị bắn khi ccrđ và được sửa sai phong là liệt sĩ. Cô ấy lúc ấy còn trong bụng mẹ ). Khi bố chồng em bị Ьệпh hιểм пghèc và mất, thì sau đó chồng em mới đổ đốn, ภﻮ๏'ạ'เ t'ì'ภ'ђ khi em mang bầu con thứ 3.

– Còn anh do vẫn còn thương em nhiều mà không thể yêu ai được nữa. Bố anh đã mất vài năm, trước khi mất ông đã khuyên anh lấy vợ, đừng chờ đợi vô ích. Mẹ anh ngày đêm giục anh lấy vợ bà cũng già rồi, muốn được nhìn thấy cháu nội rồi mới ” đi”. Rồi anh quyết định cưới vợ, cô ấy tuổi ngoài 30 là đồng nghiệp của anh. Anh chị về với nhau đã 3 năm nay, chưa có con. Ngày anh nghe tin em chia tay với chồng, anh đã quyết định kể hết cho cô ấy nghe. Cô ấy đã nói với anh, “em sẵn sàng chia tay anh để anh về gặp cô ấy và chúc phúc cho 2 người. Nếu mọi việc thuận lợi, anh quay về để làm thủ tục ly hôn nhé”.

Nhưng cho dù chị vẫn còn yêu anh, chị vẫn không thể quay lại với anh, chị không cho phép mình ςư-ớ.ק đi hạnh phúc của người vợ ấy. Giả dụ cho dù anh chị ấy vì không hợp mà chia tay thật, thì chị cũng không thể để anh phải hy sinh và thiệt thòi. Chị nói với anh, em đã sinh con 3 lần, cả 3 lần đều phải mổ. Em không thể sinh con tiếp được nữa. Em không thể mang lại hạnh phúc trọn vẹn cho anh. Anh đừng như thế nữa, hãy quay về với chị ấy. Chắc chắn 2 người sẽ có con. Chúng mình đã không thể về với nhau, âu cũng là ý trời rồi. Chúng ta mãi mãi là bạn tốt của nhau thôi anh ạ. Nhưng anh đã nói, chỉ cần được sống với em, được nhìn thấy em mỗi ngày là anh mãn nguyện rồi. Con thì đã có các con của em, con em cũng sẽ là con anh nếu em đồng ý. Anh tiếc là đã chờ em đến 7 năm, nếu anh đợi đến bây giờ thì anh đã có em rồi. Chị vẫn lắc đầu nói không với anh.

Anh còn vào với chị 1 lần nữa, lần này chị vẫn lắc đầu. Anh đã gặp các con gáι của chị, các con của chị cũng đã lớn, hiểu chuyện và cũng đồng ý vun vào cho chị và anh, với điều kiện bác phải là người ᵭộc thân cơ.

Hơn 10 năm sau, chị đã biết vợ chồng anh đã xin con nuôi, nay con cũng được 6,7 tuổi. Anh chị đang nhờ khoa học để có thể thụ ϮιпҺ ống nghiệm.

Thời gian này điện thoại bàn và di động đã có nhiều. Sau 15 năm anh và chị không gặp lại nhau, đã có thể kết nối bằng ĐTDĐ.

Khi có được số của chị anh gọi điện báo với chị ngày anh lên tàu chuyển công tác vào Nam, anh rất muốn gặp chị. (vợ con anh đã chuyển vào trước mấy tháng rồi). Tàu qua ga Si sẽ dừng lại 20 phút tránh tàu.Chị đồng ý sẽ về gặp anh tại ga Si. Khi tàu dừng bánh, anh nhảy xuống tàu ngay, họ đã nhận ra nhau giữa hàng trăm người tгêภ sân ga, sau 15 năm xa cách, họ cũng già đi theo năm tháng rồi. Họ lao vào nhau, ôm nhau khóc ròng, không nói được một câu nào cho đến khi nghe tiếng còi tàu hú, tàu chuẩn bị rời khỏi sân ga, anh buông vội chị và lên tàu. Tàu chuyển bánh, anh đứng ở bậc lên xuống vẫy tay với chị mãi cho đến khi tàu xa khuất hẳn, chị nhìn anh nước mắt rơi lã chã, che kín cả gương mặt buồn.

Lần ấy chị đã làm rơi điện thoại (Cũng có thể họ đang ôm nhau, kẻ gian đã lấy cắp), nên mất số của anh. Chị chưa biết cách làm lại số, nên mua sim mới, máy mới. Còn anh chắc sau vài lần gọi cho chị không được nên nghĩ chị đã đóng cửa trái tιм với anh. Họ mất tin nhau từ đấy…

(Một câu chuyện tình buồn được ghi lại qua câu chuyện của một người bạn).
Đ.T.H.Y.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được ᵭάпҺ dấu *