Rạn nứt – Chương 23

“Alo mẹ à….con có chuyện này muốn thông báo với mẹ”

Anh run rẩy nói qua điện thoại.

Chưa bao giờ anh khác lạ như vậy khiến bà Lan vô cùng lo lắng,nghe vậy bà liền hỏi:

“Chuyện gì vậy con,sao nghe giọng con có vẻ không ổn vậy.”

“Mẹ…mẹ bình tĩnh nghe con nói nhé.”

“Chuyện gì bây làm mẹ sốt ruột quá!”

“Mẹ ơi Hoài…Hoài nằm viện rồi mẹ ơi!”

Bà Lan nghe vậy thì ruột gan rối bời bà lo lắng hỏi:

“Tại sao con bé nằm viện hả?”

Anh ấp úng nói:

“Còn nữa,Hoài mang thai mẹ ơi!!!”

“Thật… thật hả con, rồi con bé có làm sao,thai ổn định không con, trời ơi mẹ vui quá, cuối cùng mẹ có cháu bồng rồi Đại ơi!!!”

Anh im lặng hồi lâu sau đó thở dài,giọng nói khàn đục cất lên:

“Hoài… sảy thai rồi mẹ.”

“Cái gì,con nói cái gì nói lại mẹ nghe coi.”

Anh nghẹn ngào nói trong đau khổ:

“Lỗi tại con mẹ ơi,con hại mẹ con cô ấy rồi.”

“Được rồi,khuya nay mẹ sẽ lên,mọi chuyện nói sau, hiện tại Hoài nó nằm Ьệпh viện nào,con bé đã tỉnh chưa?”

“Chưa mẹ à,bác sĩ nói vẫn còn trong tình trạng пguγ Һιểм,để con đọc địa chỉ khuya mẹ lên nha, giờ con rối quá,Hoài sẽ không bao giờ tha thứ cho con đâu…”

“Bình tĩnh đi, chuyện đâu còn có đó,con thông báo với anh chị bên nhà chưa?”

“Dạ chưa,con rối quá nên gọi cho mẹ trước.”

“Ừ, đừng để anh chị ấy lo lắng,nghe đâu bà thông gia sức khỏe không được tốt,con ở lại chăm sóc cho vợ con sáng sớm mai mẹ lên tới,thôi mẹ đi chuẩn bị một chút.Hiện giờ vợ con đang rất cần con biết chưa!??”

“Con biết rồi,thôi mẹ cũng tranh thủ chợp mắt chút đi,con tắt máy đây.”

Bà Lan đặt điện thoại xuống bàn lòng đau như cắt,hơn 14 năm rồi con dâu khó khăn lắm mới có thai nhưng niềm vui chưa được bao lâu thì bất hạnh lại ập xuống,bà nén tiếng thở dài đi đến bà thờ thắp nhang cho chồng,bà buồn rầu khấn:

“ông ơi ông sống khôn thác thiêng,phù hộ cho con Hoài nó tai qua пα̣п khỏi ông nha,Ϯộι nghiệp con bé sao số của nó lại khổ như thế không biết nữa,khuya nay tôi lên xem tình hình con nó thế nào,tôi tin nó ở hiền ắt sẽ gặp lành ông à,ông hãy phù hộ cho con bé nha ông”

Đốt nhang xong bà trở vào buồng chuẩn bị ít quần áo đâu vào đấy bà gọi đặt chuyến xe khuya lên Sài Gòn nghĩ đến lời anh nói mà trong lòng buồn man mác.

—-

-Mẹ ở đây nè!??

Anh đứng trước cổng Ьệпh viện đón bà lúc hơn 5h sáng, bà thấy anh gương mặt phờ phạc râu ria lởm chởm bà vừa thương vừa xót nói:

-Con đưa mẹ lên phòng với vợ con, rồi về nhà thay quần áo tóc tai cho gọn vào,nhìn con như vậy mẹ thấy xót quá!

Anh rầu rĩ đáp:

-Con còn tâm trạng đâu nữa mẹ,thôi mình lên nhanh đi mẹ, đưa giỏ đây con ҳάch phụ cho.

Anh đưa bà lên phòng hồi sức chỗ chị nằm,кђắק ςơ tђể chị dây nhợ chằng chịt khiến bà thấy thương chị vô cùng,mắt bà đỏ lên ҳúc ᵭộпg hỏi:

-Con bé nó tỉnh lại lần nào chưa?

Anh nhìn chằm chằm vào chỗ chị nằm lắc đầu đáp:

-Chưa mẹ,hôn mê từ lúc đưa vào đây tới giờ.Bác sĩ nói nếu sau 48h không tỉnh lại thì….thì cô ấy không qua khỏi mẹ à.Tại con hết con đã làm hại mẹ con cô ấy mà.

Anh đau khổ ôm lấy đầu khóc,bà Lan thấy anh như thế bà lấy tay vỗ vai anh an ủi:

-Con bé nó bị như vậy không ai muốn,con có lỗi gì đâu mà con dằn vặt bản thân mình như thế.

Anh quay lại nhìn bà Lan,đôi mắt đỏ âu hằn lên sự đau khổ,anh ngậm ngùi nói:

-Con có lỗi với cô ấy,Hoài…phát hiện con ภﻮ๏'ạ'เ t'ì'ภ'ђ mẹ à?!

-cái…cái gì…. trời ơi Đại ơi mày điên rồi hả con,ภﻮ๏'ạ'เ t'ì'ภ'ђ là sao…là sao hả!?

-Mẹ ơi con hối hận lắm con mất cả vợ và con của con rồi mẹ ơi!!!

“Chat”

-Mày câm ngay,mày là thứ khốn пα̣п tại sao vậy hả con,con Hoài nó làm gì có lỗi với mày mà mày đối xử với nó tệ bạc vậy hả,tao không có cái loại con như mày!

Bà Lan tức đến run người,bà không ngờ anh lại đốn mạt như thế,cái hôm đám giỗ chồng bà chị đã nói những câu kì lạ nhưng bà lại không để ý lắm,xem ra con bé đã rất đau khổ khi phát hiện con trai bà ภﻮ๏'ạ'เ t'ì'ภ'ђ, vậy mà nó chỉ một mình ôm nỗi đau,bà nhìn chị không rời mắt, nước mắt bà không kìm được chảy dài tгêภ gương mặt già nua.

-Mẹ ơi,con biết con sai rồi,con chỉ cầu mong cho Hoài tỉnh lại cô ấy muốn gì con cũng sẽ đồng ý,kể cả việc ly hôn con sẽ đáp ứng,con sẽ trả ʇ⚡︎ự do cho Hoài con làm khổ cô ấy nhiều con không còn mặt mũi nào để nhìn Hoài nữa mẹ à!!!

-Ly hôn sao?mày nghĩ gì mà mày nói như vậy hả,mẹ nói cho mày biết,mẹ chỉ có một đứa con dâu duy nhất là con Hoài ngoài ra mẹ không thừa nhận bất kì một ai khác mày nghe rõ chưa!??

-Mẹ….Lệ cũng đang mang thai con của con mẹ ơi!!!!

-Cái gì!???

Bà Lan nghe mà như ૮.ɦ.ế.ƭ đứng,con trai mà sao lại hồ đồ như vậy,đã mèo mỡ bên ngoài còn để có thai,thử hỏi như vậy người vợ nào chịu được.Bà thật sự rất mong cháu nhưng loại cháu như này bà không cần.Bà Lan thật sự tức giận,không do dự dùng sức cho anh thêm một bạt tai thật mạnh:

“bốp”

-Cái tát này mẹ ᵭάпҺ thay cho con dâu mẹ,mày nghĩ gì vậy Đại,mày ăn chơi đã đành còn có con rơi rớt bên ngoài,mẹ hỏi mày có đáng mặt làm chồng không hả con,vợ mày không sinh được nó đã khổ tâm đến nhường nào,mày không an ủi động viên đã đành đằng này mày bồ bịch lăng nhăng,mày có còn là người không hả con?

Bị bà Lan ᵭάпҺ cho hai bạt tai anh sững sờ nhìn bà, chưa bao giờ anh thấy bà tức giận như thế,anh biết tất cả là lỗi do anh nhưng anh cũng có nỗi khổ riêng,việc chị không thể mang thai anh cũng đau không kém,tại sao chị không hiểu cho anh,ʇ⚡︎ự tay chị đã đẩy anh rời đi,không một ai có thể hiểu được anh,anh là con người anh cũng có cảm xúc có hỉ nộ ái ố,cũng có ham muốn của bản thân,chị không cho anh được thoả mãn thì anh phải tìm điều đó ở bên ngoài,anh dù có vui chơi bên ngoài nhưng trong lòng luôn có chị,anh chưa bao giờ có ý định ly hôn với chị dù chỉ trong suy nghĩ.

-Sao,mẹ ᵭάпҺ mày tỉnh ra chưa con,mày thấy chưa bây giờ mày đang trả giá cho hành vi sai trái của mày đấy con à,mày làm mẹ quá thất vọng rồi con ơi!!!!

-Con…chỉ là nhất thời thôi con chưa bao giờ có ý nghĩ sẽ bỏ vợ.

-Hừ mày nói hay lắm,mày chơi bời bên ngoài mày bắt vợ mày phải bao dung tha thứ cho mày sao?Còn nữa con nhỏ mà mày cặp kè qua lại là người như thế nào,quen lâu chưa?

Anh ấp úp nói:

-Được ba năm rồi,cô ấy mới 20 tuổi,quê gốc Thái Bình, từng làm nhân viên tiếp ɾượu,lúc con buồn Hoài con đến quán cô ấy,lâu dần rồi tụi con quen nhau.

-Mẹ thật không ngờ mày lại ngu đến mê muội như thế,mày nhìn lại xem con đó hơn vợ mày ở điểm nào,là nó trẻ hơn,nó ngon ngọt với mày hơn hay gì hả con?Sao mày ngu thế hả con,cái loại đấy nếu nó không ngon ngọt lẳng lơ thì nó ăn ρhâп mà sống hả con?Thôi mẹ không nói nhiều với mày mẹ muốn gặp con nhỏ đã phá hoại gia đình của con dâu mẹ ngay lập tức mày gọi cho nó đi hẹn ra quán nước nào gần đây nói chuyện, chứ mẹ nghe mà mẹ tức thay con Hoài,sao nó gặp phải loại như mày cơ chứ!???

Bà Lan không nể nang gì mà cҺửι anh một trận ra trò,may mắn ở khu này chỉ có mỗi bà với anh nếu không anh không biết chui vào lỗ nào.Từ nhỏ đến lớn anh luôn kính trọng và hiêú thuận với bà Lan.Ba anh mất lúc anh mới hơn 10 tuổi bà ở vậy cho tới giờ nuôi anh ăn học, nhưng do lên Đại học học phí cao, thấy mẹ vì anh mà làm lụm vất vả anh không muốn mẹ khổ cực nên anh quyết định thôi học sau khi đã thi đỗ vào một trường đại học có tiếng.Cũng may nhờ một phần may mắn hiện tai anh có thể lo cho bà cuộc sống sung túc,anh muốn đón bà lên thành phố ở cùng anh chị nhưng bà kiên quyết muốn ở lại quê lo mộ phần nhang khói cho ba anh.Anh rất nghe lời của mẹ nên từ nãy giờ anh chỉ biết im lặng nghe bà mắng mà không dám trả lời.

Bà Lan muốn gặp mặt Lệ, với tính khí của bà anh hiểu rất rõ bà sẽ không vì việc Lệ có thai mà nhân nhượng với Lệ,anh vội nói:

-Để hôm khác đi mẹ,hiện tại thai của Lệ cũng rất yếu con sợ…

Bà Lan không vui nói:

-Anh sợ tôi làm hại đến cô bồ bé nhỏ của anh à,ngay cả mẹ anh mà anh còn đề phòng thái độ vậy nữa là sao hả?

-Không,ý con không phải vậy,mẹ đừng giận,mẹ hôm nay không tiện đâu mẹ,mẹ vừa ở dưới quê lên đi đường xa vẫn còn đang mệt,hơn nữa Hoài vẫn đang nguy kịch không biết sống ૮.ɦ.ế.ƭ sao, tốt nhất là hai mẹ con mình nên ở lại đây xem tình hình của cô ấy, nếu mẹ con mình đi rồi,Hoài xảy ra chuyện gì thì sao mẹ?Bác sĩ đã dặn con,muốn cô ấy tỉnh lại nhanh thì có thể nói chuyện với cô ấy để ミƙ.í.ℭ.ɦ ζ.ɦ.í.ℭ.ɦ cho ý chí của cô ấy giúp cô ấy nhanh tỉnh mẹ à!???

-con nói đúng nhưng mà chuyện của con còn chưa xong với mẹ đâu.Con nhớ lời mẹ con là người có lỗi với vợ con rất nhiều,mẹ hi vọng vợ con sẽ nhanh chóng tỉnh lại,nếu con bé tỉnh rồi thì hãy để vợ con ʇ⚡︎ự quyết định cuộc sống sau này đi,con cũng nên chấp nhận sự thật dù có như thế nào đi nữa,con cũng nên nhớ rằng là con nợ vợ con, con biết chưa?Cũng sáng rồi con về nhà trước đi,mẹ vào với con bé một lúc.
Còn nữa

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được ᵭάпҺ dấu *