Nghề làm vợ chương 11

Khánh xé tan tờ đơn ly hôn và tức giận bỏ về phòng ngủ, Kiều Linh đi theo và để hỏi cho ra nhẽ

-Anh lừa dối tôi, anh lằng nhằng với gáι ở bên ngoài , thế tại sao anh lại không đồng ý ly hôn hả, rốt cuộc là anh muốn gì đây.

-Mày ăn nói vớ vẩn vừa thôi, mày nói tao lăng lăng.. bằng chứng đâu?

-Anh đúng là hết tђยốς chữa rồi, anh đừng nghĩ tôi mù tôi không biết gì.. tôi biết hết đấy nhưng mà tôi không thèm nói ra đâu.

-Mày câm mồm đi để tao còn đi ngủ.

-Được anh ngủ đi.. sáng mai tôi sẽ làm đơn ly hôn mới, anh mà còn xé nữa thì tôi sống ૮.ɦ.ế.ƭ với anh đấy.

-Tôi nói rồi, nếu cô muốn ly hôn thì cô phải đi với hai bàn tay trắng, tôi nuôi hai đứa con, còn không thì cô đừng mơ.

-Cô ta còn trẻ rồi anh lấy cô ta cô ta đẻ cho anh mấy đứa luôn, anh lo nhà anh không có người nối dõi hả?

Khánh không nói gì anh ta ℓêп gιườпg và nhắm mắt lại, anh ta ngủ ngon lành còn Kiều Linh thì ấm ức cả đêm không ngủ được.

10 giờ ngày hôm sau Khánh tỉnh giấc, tгêภ bàn là tờ đơn ly hôn, Kiều Linh dậy đi làm và cho hai con đi học từ sáng rồi, Khánh cầm tờ đơn và nghiến chặt răng

-Mẹ kiếp .. cô ta đã làm đơn tiếp rồi.

Khánh không đi làm mà anh ta về nhà mẹ chơi, anh ta nằm dài tгêภ ghế, bà Loan đi chợ về liền hỏi

-Khánh .. không đi làm à con?

-Con đang bực mình không muốn đi làm.

-Con bực mình chuyện gì thế?

Khánh đưa tờ đơn ly hôn cho mẹ

-Con d᷈-/i᷈ Kiều Linh muốn ly hôn mẹ ạ.

Bà Loan vốn đang mong con trai bỏ vợ từ lâu rồi mãi giờ mới có cơ hội thế là bà đồng ý luôn

-Con ly hôn với con d᷈-/i᷈ đó luôn đi, chần chừ gì nữa hả?

-Nói thật là con chưa từng nghĩ sẽ bỏ Kiều Linh , mẹ biết con yêu nó nhiều mà, con ra ngoài lăng nhăng gáι gú thật nhưng trong tιм con vẫn có nó mẹ ạ.

Bà Loan thấy con trai và con dâu lục đục nhưng bà không khuyên ngăn các con mà bà Loan lại thêm dầu vào lửa để con trai và con dâu càng rơi vào bế tắc hôn nhân, bà Loan ngồi cạnh con trai và dìm con dâu xuống tận đáy

-Con trai mẹ bảo này.. con ly hôn với con Kiều Linh đi, con Kiều Linh nó là khắc ϮιпҺ của con đấy, con thấy từ ngày nó về nhà mình thì nhà mình sảy ra bao nhiêu chuyện , gia đạo thì lục đục , vợ chồng thì bất hoà , con cái thì nay ốm mai đau, con nhìn hai đứa con của con đi, nó ốm vặt liên tục, tháng nào cũng tђยốς men, rồi sức khoẻ của mẹ cũng kém đi nhiều , mẹ suốt ngày đau đầu ốm mệt, con thấy ngày xưa mẹ khoẻ như trâu chả bao giờ ốm đau gì đấy, thế mà từ ngày con Linh nó về nhà mình, tất cả mọi thứ như đảo lộn, nếu con không ly hôn với con Linh mẹ sợ con ૮.ɦ.ế.ƭ sớm đó , không thọ như bố mẹ được đâu.

Khánh thở dài và nghĩ thì anh ta cũng thấy đúng một phần, đó là mẹ anh và kiều Linh hay lục cãi nhau thậm chí là ᵭάпҺ nhau từ mặt nhau nữa.

-Theo mẹ thì con phải ly hôn thật sao?

-Đúng thế, con trai mẹ đẹp trai phong độ ngời ngời thế này lấy đâu chả được vợ ʇ⚡︎ử tế, việc gì con phải chịu khổ ở bên cạnh con rồ đó.

-Nhưng mà…

-Thôi con trai ạ, con đừng tiếc nó nữa, nó không xứng đâu, con thấy con Ánh Dương chưa ? Nó xinh đẹp nhìn người tràn đầy sức sống như thế chứ, ai như con vợ con nó chả được cái tích sự gì cả chỉ được cái cãi mẹ chồng cãi chồng là giỏi thôi.

-Ly hôn cũng được nhưng con muốn nuôi hai đứa con.

-Không nên con ạ. Con mẹ nó muốn nuôi thì để nó nuôi tất đi, con và con Ánh Dương cưới rồi sinh mấy đứa con luôn, không nên để con này con kia ở chung với nhau mẹ thấy không ổn đâu.

-Nhưng mà thằng Lâm và thằng Long là con của con mà mẹ, sao mẹ lại nói vậy chứ?

-Thì thi thoảng con đón hai đứa về đây chơi, con có bỏ hai đứa luôn đâu mà sợ, với lại con cũng phải hiểu thế này, con Ánh Dương nó có vui vẻ nuôi con riêng của chồng nó hay không, rồi nhiều chuyện phức tạp lắm , tốt nhất là con không nên nuôi đâu.

Bà Loan sợ Khánh li hôn rồi đưa cả hai đứa con về nhà nuôi thì bà lại tốn thêm một khoản tiền nuôi cháu nội nên bà tìm đủ mọi cách để Khánh không nuôi con, rồi bà còn gọi cả con gáι sang để nói giúp bà nữa

Cô Út thì nghe lời mẹ nên nói Khánh nhiệt tình luôn

-Anh Khánh à, anh ly hôn với chị Linh đi, anh đừng luyến tiếc nữa, anh cũng thấy đấy chị Linh không coi ai ra gì cả, chị ấy coi thường anh và coi thường cả nhà chúng ta , chị còn ᵭάпҺ mẹ chồng và ᵭάпҺ cả em chồng, đấy mới chỉ có mấy năm thôi đấy , sau này về lâu về dài thì chị ấy coi nhà chồng như cỏ rác luôn , nên anh ly hôn đi, đừng để mọi chuyện đi quá xa rồi hàng xóm họ cười chê gia đình mình ngu đấy.

Khánh ngồi thở dài .. anh không nói gì cả, cô Út lại bắt đầu nói tiếp

-Còn chuyện nuôi cu Lâm và cu Long anh cứ để mẹ nó nuôi, anh lấy vợ rồi lại sinh con, anh lo cái gì chứ , cứ để chị ta nuôi con đi, chị ta muốn vậy mà. Anh vẫn đi lại chứ anh có bỏ con đâu mà ngại.

Khánh thờ dài

-Ờ biết rồi.

-Thế thì anh kí đơn đi, em đi nộp luôn cho.

Mẹ con bà Loan kẻ tung người hứng phối hợp ăn í tới mức Khánh nghe lọt tai và kí vào đơn ly hôn luôn, bà Loan sung sướиɠ gọi điện cho Ánh Dương khoe tin vui luôn

-Dạ con nghe

-Ánh Dường à con , bác có tin vui muốn thông báo cho con đây.

-Tin gì thế bác?

-Thằng Khánh kí vào đơn ly hôn rồi, sau khi ly hôn hai đứa nhỏ mẹ nó nuôi hết.

-Thật vậy hả bác?

-Thật luôn.

-Tuyệt vời ạ.

-Thế thì hôm nay phải ăn mừng con nhỉ?

-Dạ , tối con mua cua hoàng đế tới ăn mừng bác nhé.

-Ừ thế tối chúng ta gặp nhau nhé.Để bác bảo thằng Khánh.

-Dạ bác.

…..

Ánh Dương nghe điện thoại xong cô cười nhếch mép

“Ha ha cái lũ ngu si đần độn. Bà mẹ già ngu tới thằng con trai cũng ngu , đúng là theo gen di truyền mà”

Ánh Dương đang đứng cười một mình thì Hoàng Nam với Đình Quân đi qua.. vừa nhìn thấy hai người đàn ông đẹp trai và quyền lực nhất ngân hàng đi ngang qua thì Ánh Dương vội vàng tươi cười chào hỏi , ánh mắt cô đong đưa gợι Ϯìпh nhằm câu dẫn Tổng Giám đốc

-Dạ em chào Tổng giám đốc em chào anh trợ lí ạ.

Vừa chào hỏi Ánh Dương vừa liếc mắt đưa tình nhưng hai người đàn ông kia chỉ gật đầu và thờ ơ quay bước đi.

Ánh dương hậm hực

“Hai người còn không thèm nhìn mình nữa chứ, không lẽ mình là gáι tân lại không bằng bà chị nạ dòng kia sao”

Ánh Dương đang hậm hực thì chị Nga chị họ của cô đi qua

-Ánh Dương .. em đang làm gì ở đây vậy?

-Chị à, em hỏi..

-Có gì thì hỏi đi.

-Chị thấy em và Kiều Linh phòng 01 ai xinh hơn?

-Kiều Linh ở phòng 01.. cái đứa đã có chồng và hai con trai sinh đôi đó hả?

-Vâng .

-Đương nhiên là em trẻ hơn em xinh hơn rồi.. mà có chuyện gì à sao ʇ⚡︎ự dưng em lại hỏi thế?

-Em chỉ có một thắc mắc thôi.

-Thắc mắc gì vậy?

-Em xinh hơn chị ta , trẻ hơn , lại chưa có chồng thế nhưng hai người đàn ông quyền lực ấy lại không nhìn em mà họ lại nhìn chị ta…

-Hai người đàn ông quyền lực .. ý em là Tổng giám đốc Trương Đình Quân và anh trợ lí tài giỏi Hoàng Nam sao?

-Vâng chị, em nhìn thấy sếp và trợ lí đưa tђยốς cho Kiều Linh, chị ta may mắn thật được sếp mang tђยốς tới tận phòng cho đó chị, có khi nào sếp Đình Quân thích chị ta không chị?

Chị Nga liền gạt ngay

-Không thể nào có chuyện đó được, sếp Đình Quân như thế nào chứ, sao sếp có thể thích một người phụ nữ đã có chồng con rồi, hoang đường em đúng là vớ vẩn quá mà.

-Nhưng em cảm thấy vậy chị à?

-Vớ vẩn .. thôi về làm việc đi.

-Vâng ạ.

Ánh Dương đang qua lại với Khánh là đàn ông đã có vợ con, nói thẳng ra là Ánh Dương đang ςư-ớ.ק chồng của người khác , cô ta phá vỡ hạnh phúc gia đình của người khác nhưng cô ta vẫn chưa thấy thoả mãn , cô ta vẫn đang tìm cách để được sếp Tổng để ý, lòng dạ của Ánh Dương thật không phải dạng vừa rồi.

Ánh Dương thấy chị Nga cầm tài liệu đứng dậy thì cô vội hỏi

-Chị Nga đi đâu thế?

-À chị mang tài liệu sang để Sếp Tổng kí duyệt.

-À vâng..

Ánh Dương chợt nảy ra một ý nghĩ .. cô gạt tay cốc cà phê của chị Nga đổ ra bàn và ướt hết tập giấy tгêภ bàn làm việc của chị Nga rồi cô giả vờ gọi

-Chị Nga..cà phê của chị đổ rồi kìa.

Chị Nga quay lại giật mình

-Ối.. giấy tờ của chị..

-Chị dọn đi để em mang tài liệu sang phòng Sếp tổng cho ạ.

-Ờ thế em mang sang giúp chị nhé.

Dạ chị.

Ánh Dương mỉm cười rồi cầm tập tài và đi sang phòng Tổng giám đốc

-Dạ em chào sếp ạ.

-Ừm.

-Dạ em mang tài liệu sang để sếp kí ạ.

-Ừm để đó đi.

Ánh Dương thấy Sếp Tổng chỉ dán mắt vào máy tính mà không thèm nhìn cô một lần , cô ta thấy bực mình nhưng cô ta vẫn cố tình bày trò để Sếp Tổng chú ý tới mình.

-Sếp ơi…?

Đình Quân lúc này mới ngẩng lên nhìn Ánh Dương

-Có chuyện gì à?

Ánh dương giả vờ e thẹn ngại ngùng như con gáι mới lớn

-Sếp ăn gì mà đẹp trai thế ạ?

Đình Quân thấy Ánh Dương khen mình , mà ánh mắt cô ấy nhìn anh chằm chằm như muốn ăn anh luôn , nhưng anh lại không có phản ứng gì đặc biệt anh chỉ cười nhạt rồi lấy tài liệu ra xem xét sau đó kí tên

-Xong rồi , em mang tài liệu về đưa chị Nga nhé.

Ánh Dương vẫn cố tình lả lơi gạ tình Đình Quân

-Sếp đẹp trai vẫn chưa trả lời em kìa..

Nhưng câu trả lời của Đình Quân lại khiến Ánh Dương sốc ngất luôn.

-Làm việc nghiêm túc đi… đang trong giờ làm việc mà.

Câu nói của Đình Quân khiến Ánh Dương mặt sầm lại…cô cầm tài liệu và đi ra ngoài

“Hừm.. sao Sếp Tổng lạnh lùng với mình quá vậy.. ánh mắt Sếp Tổng nhìn Kiều Linh cũng khác hẳn những người khác…mình có gì không bằng chị ta chứ”

Ánh Dương nắm chặt tay vào tập tài liệu.. cô ta nghiến răng chặt

“Mình không thể thua chị ta được… nhất định mình phải dụ bằng được sếp Tổng..nếu không mình sẽ tức ૮.ɦ.ế.ƭ mất thôi”

[..]

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được ᵭάпҺ dấu *