Lòng dạ đàn bà chương 5

Xong tiết học cuối cùng, như mọi ngày An gọi điện cho Khánh Ly rủ cô đi ăn trưa nhưng cô từ chối.

“Tao bận rồi!”

“Vậy chiều đến nhà tao ăn cơm nhé!”

“Thôi không cần đâu.”

“Sao thế?”

“Công ty đang nhiều việc lắm. Tao tắt máy đây.”

Tự dưng Khánh Ly có chút hậm hực với An mặc dù cô chỉ có ý tốt gọi điện mời bạn đi ăn trưa mà thôi.

“Ừ, nếu mày bận thì thôi vậy!”

An thoáng buồn lòng một tí nhưng cũng qua mau. Tính An là vậy Không giận ai lâu bao giờ. Cô là người dễ gần và hòa đồng, tính tình xởi lởi nên ít làm mất lòng người khác. Một người có thiện tình như An thì ai mà nỡ ghét chứ. Nhưng sự quan tâm của cô bây giờ lại khiến Khánh Ly thấy khó chịu vô cùng.

“Anh rảnh không? Em đang ở ngoài khách sạn rồi.”

Khánh Ly nhắn tin cho Tiến mặc dù biết Tiến thường không về nhà vào buổi trưa.

Tiến thấy Khánh Ly nhắn tin như vậy liền cuống lên gọi điện ngay cho cô:

“An mới về, chúng ta nên dè chừng một chút.”

“Anh có vợ về rồi nên quên em phải không?”

Khánh Ly nổi cáu với Tiến.

“Không phải thế!”

“Vậy anh mau ra với em đi.Em đang chờ anh ở đây này. Anh không ra, em chờ anh đến tối luôn đấy!”

Khánh Ly giận dỗi rồi cúp máy.

Tiến gọi thêm lần nữa nhưng cô không nghe nên đành phải chạy ra khách sạn nơi cô đang chờ.

Vừa nghe thấy tiếng gõ cửa Khánh Ly mở toang cάпh cửa rồi ôm chầm lấy Tiến, hai tay túm lấy cổ áo sơ mi của anh ŧυộŧ cái caravat xuống rồi nhanh chóng làm bung hàng cúc áo của Tiến.

Tiến không kịp trở tay đã bị Khánh Ly đẩy sát vô tường ŧυộŧ phăng cả cái khóa quần.

Dục vọng đιêи ¢υồиɢ trong Tiến lại trỗi dậy cuồn cuộn. Anh ta ɭộτ ςɧίếς νáγ hờ hững tгêภ vai của Khánh Ly xuống. Hai người lại ngấu nghiến quấn lấy nhau. Họ hành sự ngay ở vách tường không kịp leo ℓêп gιườпg. Khánh Ly dùng hết mọi tuyệt chiêu của một người đàn bà từng trải khiến Tiến mê muội đến cuồng dại. Hai người lăn lộn hết xuống sàn rồi cả tгêภ chiếc ghế tình yêu đủ mọi tư thế.

Mãi một hồi lâu sau họ mới bơ phờ buông nhau ra rã rời.

Nhưng Khánh My vẫn chưa buông tha cho Tiến.

“Đêm qua An về, anh có làm chuyện đó với nó không?”

“Bọn anh không có làm chuyện đó.”

“Vì sao? Em Không tin.”

“Em biết rồi còn hỏi.” Khánh Ly nghe Tiến nói vậy thì hài lòng hôn lên má Tiến một cái.

“Vậy thì được! Em muốn anh nói thẳng với nó chuyện này.”

“Chuyện gì?”

“Chuyện hai chúng ta.”

“Chẳng phải chúng ta là thỏa thuận là chỉ hai chúng ta biết chuyện này thôi mà.”

“Nhưng mà em yêu anh mất rồi. Em không muốn anh bên cạnh một người phụ nữ khác. Chỉ cần nghĩ đến thôi là em đã không chịu đựng nổi rồi. Em phát điên lên đây anh không biết à? Em muốn anh ly hôn với nó ngay để cưới em.”

“Không được!”

Tiến quả quyết.

“Vậy là anh không yêu em đúng không? Anh chỉ xem em như là công cụ tì-ภ-.ђ ๔.-ụ.ς của anh chứ gì? Anh vẫn còn yêu nó? Anh muốn có cả hai. Đàn ông đúng là tham lam. Đã vậy thì anh về với vợ mình đi. Em không cần anh nữa.”

Khánh Ly giận rỗi ghen ngược.

Tiến quả thật còn chút áy náy với vợ. Anh ta mê mẩn Khánh Ly nhưng chuyện bỏ vợ thì anh chưa nghĩ đến bao giờ.

“Nhưng An không có lỗi gì cả? Làm sao anh có thể ly hôn với cô ấy được chứ?”

“Có nghĩa là anh muốn bỏ em?”

“Em đừng có suy diễn như vậy được không? Chúng ta cũng chỉ vừa mới bắt đầu. Em cho anh thời gian.”

Khánh Ly thấy Tiến nói cũng có lý. Cô và anh ta chỉ mới bắt đầu được hai ngày. Cũng không nên bắt ép người đàn ông này quá. Nếu cứ cố tình ép anh ta quá Có khi lại hỏng việc. Vì vậy Khánh Ly dằn cơn ghen xuống nói:

“Được rồi. Em cho anh thời gian.”

Vừa nói Khánh Ly vừa ѵυốŧ ѵε khuôn ռ.ɠ-ự.ɕ Tiến dỗ dành.

Tiến thở dài. Anh ta cảm nhận được đang có một mối rắc rối to lớn giáng xuống cuộc đời mình nhưng lý trí lại không thể thắng nổi bản năng đàn ông vẫn đang còn hừng hực trong người.

Những buổi trưa sau đó An và Khánh Ly Không còn ăn cơm chung với nhau. Khánh Ly cũng không đến nhà an ăn cơm vào buổi chiều tối nữa. An nghĩ là Khánh Ly đã vượt qua giai đoạn khó khăn nên không cần mình nữa. Cô không thấy buồn mà cảm thấy mừng cho bạn. Khánh Ly cũng chẳng buồn giải thích mà chỉ nói là mình bận. Càng ngày cô càng thấy ghét An và không muốn gần gũi nói chuyện với bạn mình.

Trưa nào cô cũng hẹn tiến ra khách sạn rồi vắt kiệt sức lực của anh không cho anh còn sức về làm nhiệm vụ với vợ mình nữa. Nhưng chỉ bấy nhiêu thôi Khánh Ly vẫn chưa hài lòng. Mỗi khi nghĩ đến hai vợ chồng An ngủ chung giường cô lại l*иg lộn lên nhắn tin gọi điện cả vào ban đêm cho Tiến.

Chuyện vợ chồng của An trở lên thưa dần. Từ ngày cô về Tiến luôn tỏ ra mệt mỏi không đụng vào người vợ. An ít khi chủ động chuyện đó với chồng vì trước đây chỉ toàn là chồng cô chủ động thôi. Nhưng dạo này thấy chồng không đoái hoài gì đến mình cô cũng hơi nghi ngờ. Có đêm cô mạnh dạn chủ động ôm ấp chồng thì bị Tiến lạnh lùng hất tay ra ngoài. Tiến cũng không chủ động ôm vợ ngủ như trước nữa. An tủi thân nằm nhìn quay mặt vào tường khóc rấm rứt. Tiến thấy vậy cũng có chút hối hận ôm lấy vợ xoa dịu. “Anh xin lỗi, dạo này anh bận quá không quan tâm em được!” Thế là hai vợ chồng lại lành lặn như xưa. An dễ tha thứ và đặc biệt là tin tưởng tuyệt đối vào chồng. Để loại bỏ mối nghi ngờ ở trong lòng vợ, thỉnh thoảng Tiến cũng cố chiều cô cho xong nhiệm vụ.

Chiều thứ bảy nhà chồng An có đám cưới. Là cô em gáι út của Tiến đi lấy chồng. An cũng muốn nhân dịp này để hâm nóng tình cảm của vợ chồng nên rủ Chồng xin cơ quan cho nghỉ thêm 2 ngày.

An là người sống biết trước biết sau nên được nhà chồng rất yêu quý. Nhất là hai cô em chồng của An. Cả hai đứa khi học đại học đều được An phụ giúp nên nọn họ quý An lắm. Chị em thân thiết như thể chị em ruột chứ không giống chị dâu em chồng như nhà người ta.

Đám cưới ở quê họ hàng làng xóm ăn rầm rì cả mấy ngày chứ không phải chỉ tổ chức một vài ngày như tгêภ thành phố. Tiến về quê phải tiếp đón các chú các bác nên điện thoại không nghe thường xuyên được. Khánh Ly gọi không được nhắn tin cũng không thấy anh trả lời thì lại càng l*иg lộn lên. Không liên lạc được bằng điện thoại cô ta lại mòn łầɲ ɱò lên các trang ๓.ạ.ภ .ﻮ xã hội của hai vợ chồng An.

Những hình ảnh chụp chung của An với gia đình chồng và với chồng một cách vui vẻ hạnh phúc khiến Khánh Ly lên cơn điên dại. Nhất là khi mấy cô em Chồng gắn thẻ tên của An vào mấy status vô cùng tình cảm. “Chị em chồng người ta mà người ngoài cứ tưởng là chị em gáι đây cả nhà!” Status của cô em chồng út chụp cùng với An được bao nhiêu là bình luận khen ngợi. Họ nói gia đình Tiến có phúc nên lấy được cô con dâu vừa đẹp người đẹp nết lại biết quan tâm cho gia đình chồng như vậy. Rồi cả những tấm hình mà mấy đứa em Tinh nghịch chụp được khoảnh khắc của hai vợ chồng An vui vẻ lắp đồ ăn cho nhau. Mấy người bạn chung của hai vợ chồng cũng tag tên của Tiến vào bày tỏ sự ngưỡng mộ. Tiến cũng vui vẻ vào bình luận rồi nói lời cảm ơn. Đọc những lời lẽ tгêภ ๓.ạ.ภ .ﻮ cũng có thể thấy được gia đình chồng của An với cô vô cùng Hòa Thuận và vui vẻ. Những lời chúc phúc của mọi người, những lời tán dương khen ngợi càng làm cho Khánh Ly lên cơn ghen cuồng dại.

Khánh Ly lại tiếp tục nhấc điện thoại gọi cho Tiến. Nhưng lúc này Tiến đang nhậu với anh em họ hàng nên không nghe điện thoại. Khánh Ly lại lấy điện gọi cho An.

An đang ăn cỗ cưới nghe thấy Khánh Ly trong điện thoại liền vui vẻ nói:

“Gọi tao có chuyện gì vậy?”

“Mày đang ở đâu thế?”

“À quên không nói với mày. Tao về quê anh Tiến ăn cưới em gáι anh ấy.”

“Thế hả? Tao cũng có việc đi xuống gần quê anh ấy đây. Nhà anh ấy chỗ nào tao ghé qua?”

“Ồ thật hả?”

An vui vẻ đọc địa chỉ nhà của Tiến cho bạn mình. Chuyện vui mà gặp được bạn ở nơi này thì càng vui chứ sao. Cô vô tư nghĩ như vậy.

An lấy được địa chỉ nhà của Tiến thì ngay lập tức ăn mặc trang điểm thật gợi cảm để đến chỗ nhà Tiến. Cô muốn so với An cô ta nổi bật hơn hẳn.

Chạy xe được 30 phút thì đến quê Tiến. Nhưng khổ nỗi là ở quê không có số nhà mà chỉ có thôn xã. Khánh Ly lại không biết tên của bố mẹ chồng An là gì nên hỏi thăm người ta cũng không biết đường mà chỉ. Cô đi ʋòпg ʋòпg quanh làng cũng thấy có mấy cái đám cưới liền ghé qua nhưng đều không phải. Khánh Ly vừa mệt mỏi vừa bực bội. Đường làng quê lại khó đi bằng xe ô tô nên có những chỗ ngoằn nghèo cô lùi xe ra rất vất vả.

Hồi nãy vừa chạy vào một cái ngõ cụt vì tưởng trong đó là nhà đám cưới chồng An nhưng không phải. Giờ quay xe ra lại phải lùi vào một cái ngõ khác mới quay được. Loay hoay thế nào mà cô đâm trúng hai gã đàn ông đi xe máy ngược chiều.

Cũng may là cô đang lùi xe với tốc độ chậm. Hơn nữa hai người kia cũng vừa đi trong ngõ ra nên va chạm không quá mạnh. Chỉ bị xước cái mui xe một tí.

Khánh Ly mở cửa xe đi xuống bực dọc quát:

“Mấy người đi cái kiểu gì vậy hả? Mắt để lên trán hay sao mà không thấy cái xe tôi đứng chình ình ra đây còn cố tình đâm vào?”

Hai người đàn ông bị ngã lăn ra đường chẳng được câu hỏi thăm nào lại còn bị mắng thì đứng dậy hùng hổ đi về phía Khánh Ly:

“Cái ς.๏.ภ đ.à.ภ ๒./à huênh hoang này! Mày tưởng mày có xe ô tô là oai lắm hả? Mày đi vào đây lấn đường người ta rồi còn to mồm. Đâm người ta ngã không được lời hỏi thăm lại còn đứng cҺửι? Mày ở đâu đến đây?”

“Anh… anh… định làm gì tôi hả?”

“Muốn đ.ấ.๓ שỡ ๓ồ๓ ๓àץ chứ muốn làm gì!” Gã đàn ông mắt trợn ngược không ngại ngần đưa taγ tάt cho Khánh Ly một bạt tai.

Khánh Ly bị ᵭάпҺ b bị bất ngờ ôm một bên má đau đớn. Cô ngửi thấy mùi ɾượu hăng sặc bay ra từ phía cả hai người đàn ông thì biết mình đã đụng nhầm người rồi.

“Gì? Mày còn thái độ với tao à!”

Gã say ɾượu hung hãn định túm tóc Khánh Ly bạt tai cho cái nữa nhưng đã được mấy người hàng xóm kịp thời can ngăn.

“Thôi anh ơi bỏ qua đi người ta đi. Dù sao người ta cũng là đàn bà phụ nữ!”

“Đàn ba thì phải ăn nói cho nhỏ nhẹ chứ! Nó đâm người ta rồi còn Һuпg Һᾰпg cҺửι bới! Cái ngữ đàn bà này không biết nó từ đâu đến đây!”

Gã say ɾượu vẫn không ngớt cҺửι bới.

Mấy người phụ nữ khác thì hối Khánh Ly mau lên xe đi. Bởi hắn là một tên bơm ɾượu Ở cái làng này ai mà chả biết. Khánh Ly sợ quá cũng vội vàng chuồn lên xe.

Mấy người hàng xóm biết tính gã say ɾượu nên giỗ dành lão rồi dựng xe lên dắt vào bên lề đường để khi Khánh Ly tìm đường chạy trốn.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được ᵭάпҺ dấu *