Lòng dạ đàn bà chương 10

ภﻮ๏'ạ'เ t'ì'ภ'ђ   ɭàɷ ŧ-ì-ռ-ɦ

 

Hoài cùng đám bạn học đang cười nói vui vẻ thì bất chợt Hân, Bạn cô chỉ về phía bàn bên kia đối diện nói.

“Ê hoài, hình như kia là anh Tiến anh rể của mày đúng không?”

Hoài nhìn theo hướng tay bạn chỉ.

“Ừ, đúng rồi!”

“Hình như người phụ nữ kia không phải chị An nhà mày.”

“Không phải.” Hoài khẳng định. Cô gáι ngồi xoay lưng về phía bọn cô nên Hoài không nhìn rõ mặt.

“Ê có khi nào anh rể mày ภﻮ๏'ạ'เ t'ì'ภ'ђ không?”

“Không, không thể nào! Làm gì có chuyện đó. Có thể anh ấy đi gặp khách hàng.”

“Không phải đâu mày nhìn kĩ nữa đi. Khách hàng gì mà thân thiết thế kia! Chỉ Có thể là tình nhân mới có những cử chỉ thân mật như vậy. Kia, kia mày nhìn kìa! Khách hàng đối tác gì mà lại đút cho nhau ăn bánh thế kia?”

Hoài nhìn hành động của người phụ nữ đối với Tiến thì rõ ràng đó không phải là một đối tác. Cô nóng mặt đứng dậy đi lại phía Tiến của người phụ nữ kia quyết tâm hỏi cho rõ.

“Anh Tiến, Anh làm gì ở đây vậy?”

Tiến thấy Hoài thì giật mình buông chiếc thìa trong tay.

Khánh Ly cũng nhìn lên.

“Khánh Ly! là chị sao? Sao chị lại ở đây với anh Tiến?”

“À…Bọn…bọn anh vô tình gặp nhau.”

Tiến cuống nên giải thích.

Khánh Ly thấy Tiến Có vẻ lo sợ thì gạt tay anh.

“Anh sợ gì chứ?”

“Chị nói thế là sao?”

Khánh Ly đứng dậy đi về phía của Tiến ngồi xuống bên cạnh anh ta rồi nói:

“Anh Tiến từ nay không còn là anh rể của cô nữa.”

“Cái gì? Chị đang nói cái gì đấy hả?”

“Tôi nói rõ vậy mà cô không nghe hả? Vậy hãy dỏng tai lên mà nghe tôi nói một lần nữa đây. Anh Tiến từ nay không còn là anh rể của cô nữa. Anh ấy là bạn trai của tôi.”

Khánh Ly vừa nói vừa khoác tay lên vai Tiến.

“Khốn пα̣п!”

Hoài bất ngờ túm lấy tóc Khánh Ly giật một cú mạnh.

“Hoài, dừng lại ngay!” Tiến kéo tay Hoài ra cho Khánh Ly.

“Anh là đồ tồi!” Hoài giang taγ tάt cho Tiến một bạt tai.

“Con khốn này!” Khánh Ly thấy Tiến bị ăn tát liền đứng dậy định tát cho cô một bạt tai nhưng không ngờ là bị Hoài túm lấy tay.

“Con hồ ly ϮιпҺ này ăn ςư-ớ.ק chồng của bạn rồi còn dám ᵭάпҺ tao à!”

Tiến thấy vậy đứng dậy xen vào giữa hai người rồi đẩy Hoài ra.

“Dừng lại đi!”

“Anh tránh ra chỗ khác. Tôi còn chưa tính sổ với anh đấy.”

Hỏi gầm lên rồi dúi đầu Khánh Ly xuống bàn.

Tiến thấy gì khánh Ly bị Hoài ᵭάпҺ đau như vậy liền xông vào ôm lấy Hoài kéo ra.

Khánh Ly nhân cơ hội Hoài bị tiến kiềm kẹp thì kéo tóc cô, tát cho Hoài hai bạt tai nữa.

Mấy người bạn của Hoài thấy bạn mình bị thất thế liền chạy lại kéo Khánh Ly xuống đất. Một cô thì gỡ tay Tiến ra khỏi người Hoài.

Lúc này, Hoài ภђư lêภ ςơภ đเêภ ςủค tú๓ lấץ ςáเ ςốς thủy ϮιпҺ rồi ᵭ.ậ..℘ một nhát lên đầu Khánh Ly.

“Đau quá!”

Khánh Ky hét lên ôm đầu kêu đau đớn.

Lúc này nhân viên của quán và khách xung quanh mới chạy lại can ngăn.

“V ỡ đầu rồi, mau mang cô ấy đến Ьệпh viện thôi!”

Hoài thấy gì ɱ.áύ chảy ra từ đầu của Khánh Ly thì cũng có phần sợ hãï. Nhân lúc mọi người đang xúm lại để lo cho Khánh Ly không để ý thì cô bạn của Hoài đã kéo hai người chuồn đi mất.

Khánh Ly được Tiến đưa vào Ьệпh viện cấp cứu. Cô ta chỉ bị rách ngoài da chảy ɱ.á.-ύ chứ không ảnh hưởng gì đến đầu. Nhưng cũng bị khâu mất sáu mũi và phải cắt đi một khoảng tóc để thuận tiện cho việc băng bó. Tất nhiên điều này làm cho gương mặt cô có phần xấu xí.

Khánh Ly chụp hình ảnh của mình lại rồi đιêи ¢υồиɢ gửi cho An.

“Mày kêu con em gáι mày chuẩn bị bỏ học đi là vừa. Nó dám ᵭάпҺ tao ra nông nổi này đây. Tao sẽ đến trường nó Ϯố cάσ nó cái Ϯộι ɧà.ήɧ ɧύ.ήɠ người khác. Với một đứa sinh viên hung hãn như nó chắc chắn ít nhất cũng bị kỷ luật đuổi học mất một năm đấy.”

An thấy tin nhắn và hình ảnh của Khánh Ly gửi cho mình trong Zalo hoảng quá. Dạy xong tiết cuối cô phi thẳng về nhà tìm em gáι hỏi rõ sự tình. Không ngờ Hoài đã nhận là do chính mình làm.

“Tại sao em lại làm như vậy hả?”

An quát em.

“Chị có biết là anh Tiến chồng chị đang cặp bồ với cô ta không?”

An lặng người đi một lát.

“Nhưng chuyện đó cũng không đến lượt em phải động chân động tay vào chúng nó.”

“Hóa ra chị đã biết sự thật này. Vậy mà chị vẫn để yên cho bọn họ được sao?”

An im lặng.

Hoài thấy vậy nói tiếp:

“Chị quá hiền và ngây thơ nên mới để họ làm những điều đ-.ồ.ḭ̃ ๒.ạ.เ ngay trước mặt mình. Đứa bạn thân ςư-ớ.ק chồng của mình mà chị còn đứng trơ ra đấy Để yên cho họ cặp kè công khai như vậy sao? Chị thì có thể bỏ qua nhưng em thì không.”

“Em làm như thế thì được cái gì chứ?”

“Được chứ. Em phải cho ς.๏.ภ đ.à.ภ ๒./à kia biết tay.”

“Em có biết là em ᵭάпҺ cô ta thương tích như vậy, cô ta sẽ đến trường Ϯố cάσ em không? Sinh viên mà ra đường gây gỗ nhà trường sẽ kỷ luật đấy.”

“Kỷ luật thì sao chứ? Cùng lắm là bị đuổi học. Em không sợ.”

“Nhưng chị không muốn vì chị mà em bị liên lụy đến tương lai của mình.”

“Chị, em không nghỉ được nhiều như chị đâu! Em không cho phép bất cứ ai làm tổn thương chị.” Hoài vừa nói vừa khóc.

An nghe em nói như vậy thì cũng bật khóc. Cô vừa thương em vừa trách Hoài vì cô còn quá trẻ, làm chuyện dại dột mà không biết suy nghĩ đến tương lai.

“Hoài!”

“Chị!”

Hoài ôm chặt lấy chị vừa nói vừa khóc:

“Chuyện này đã xảy ra bao lâu rồi? Tại sao chị không nói cho em biết? Tại sao chị lại chịu đựng một mình như thế này hả? Sao chị phải nhịn ทɦụ☪ bọn xấu xa kia? Sao chị ngốc vậy hả chị?”

Cả hai chị em đều khóc nấc lên như những đứa trẻ bị ЬắϮ пα̣t ngoài đường rồi bất ngờ gặp được người thân.

Một lúc sau thì Hoài ngồi dậy rồi lau nước mắt nói:

“Chị không cần lo cho em. Em ʇ⚡︎ự sắp xếp được. Việc của chị bây giờ là lo cho cuộc hôn nhân của mình đi. Giờ chị tính thế nào?”

“Còn thế nào được em? Anh ta đã thừa nhận là yêu Khánh Ly và đã dọn ra khỏi nhà rồi.”

“Cái gì? ổng dám làm như vậy thật sao?”

An gật đầu.

“Trời ơi! Để em cho ông ta một trận mới được!”

Hoài ᵭ.ậ..℘ mạnh tay xuống giường tức giận.

“Em đừng cứ manh động như vậy. Chuyện em ᵭάпҺ Khánh Ly còn chưa giải quyết xong kia kìa. Nó nói là làm đấy. Chắc chắn nó sẽ đến trường em để báo cáo sự việc này lên nhà trường.”

“Em không sợ.”

“Em còn đi học. Sau này ra trường cầm hồ sơ mà có một vết đen thì khó xin việc lắm em ạ.”

“Sao chị lại cứ phải lo lắng những cái việc vặt vãnh đấy nhỉ? Em nói mặc kệ em. Để em xử đôi gian phu da^ʍ phụ ấy.”

“Nhưng chị là chị em. Chị không muốn vì chị mà em bị ảnh hưởng xấu.”

“Nhưng em cũng là em của chị. Em phải bảo vệ chị không cho kẻ xấu nào dám làm tổn thương chị.” Hoài cương quyết.

An nhìn cô em gáι khí chất mạnh mẽ quyết bảo vệ chị đến cùng của mình mà rưng rưng ҳúc ᵭộпg.

“Có câu nói này của em đã an ủi chị nhiều lắm rồi. Đừng làm những việc ngốc nghếch nữa. Chị thì ʇ⚡︎ự giải quyết được việc của mình. Em không cần lo cho chị. Chị sẽ ly hôn anh ta.”

“Ly hôn là đúng rồi. Nhưng trước khi ly hôn phải cho đôi gian phu da^ʍ phụ kia Một bài học nhớ đời.”

“Hoài! nghe chị đi em! Hãy Để chị sắp xếp việc này cho ổn thỏa.”

Hai chị em đang nói chuyện thì bất ngờ có tiếng mẹ đi chợ về.

“Hai đứa đâu rồi thấy đi xe dựng ở sân mà không thấy đứa nào cả?”

“Dạ chúng con đang trong phòng.” An lên tiếng rồi dặn em: “đừng nói chuyện này cho bố mẹ biết sớm nhé. Cứ coi như chưa có chuyện gì xảy ra. Không bố mẹ lại lo.”

“Em biết rồi.”

Hoài nghe theo lời chị rồi ra ngoài giúp mẹ và chị chuẩn bị bữa trưa.

Buổi chiều AN phải lên trường dạy thêm. Gặp hoa cô nhớ ra là hoa có anh trai là luật sư. Cô mới hỏi thử:

“Sinh viên mà gây gỗ ở ngoài gây thương tích cho người ta có bị sao không hả Hoa?”

“Cái này thì tôi không rõ. Để hỏi anh Hiếu Nhân. Mà có chuyện gì à?”

An thở dài rồi kể lại mọi chuyện của Hoài cho Hoa nghe.

“Hoài nó tức là đúng rồi! Gặp tôi thì tôi cũng cho mấy bạt tai.”

“Bà lại thế nữa. Vấn đề là bây giờ Khánh Ly đang định đến trường của Hoài để kiện nó về chuyện hành cùng gây thương tích cho người khác đấy.”

“Con mặt dày đấy dám làm vậy sao?”

“Nó không đùa đâu. Khánh Ly là người cứng rắn, nói là làm đấy.”

“Khϊếp thật! Trơ trẽn đến thế là cùng.”

“Tôi sợ nếu cô ta kiện sẽ làm ảnh hưởng đến việc học tập của cái Hoài.”

“Để tôi về hỏi anh Hiếu Nhân coi có cách nào giúp Hoài không. À hay là tôi cho bà số điện thoại của anh ấy mà ʇ⚡︎ự liên lạc hỏi cho dễ nhé.”

“Ừ vậy cũng được.”

Hoa đọc số điện thoại của Hiếu Nhân cho An.

Hiếu Nhân đang trong giờ làm việc thì An gọi đến. Anh khá bất ngờ.

An kể chuyện của Hoài cho anh nghe. Nhưng anh muốn hiểu rõ hơn ngọn ngành vấn đề thì mới có thể giúp An được nên đã hẹn cô ra quán cà phê để hỏi chuyện cho rõ.

Vì để cứu em nên An cũng không ngại ngần kể hết chuyện hôn nhân của mình và Tiến cho Hiếu Nhân nghe. Hiếu Nhân với Cương vị của một luật sư rất chăm chú lắng nghe từng lời kể của An. Anh đã nắm được vấn đề nên nói An cứ yên tâm đi gặp Khánh Ly. Chắc chắn Khánh Ly sẽ không dám lắm Ϯố cάσ Hoài đâu.

An chủ động gọi cho Khánh Ly hẹn gặp. Khánh Ly làm cao không muốn gặp An. Cô ta nhất định phải Ϯố cάσ Hoài với nhà trường để cô bị kỷ luật mới thôi.

“Chẳng phải mày muốn tao ly hôn với anh Tiến sao?” An nói.

Khánh Ly nghe An nói vậy thì cười lớn:

“Phải, nhưng chuyện này thì làm gì liên quan đến chuyện mày ly hôn anh Tiến?”

“Nếu mày bỏ qua cho cái Hoài tao sẽ đồng ý ly hôn với anh Tiến.”

“Mày đang ra điều kiện với tao đấy à?”

“Đúng vậy.”

“Mày có bị sảng không vậy An? Trong chuyện này mày không có quyền để ra điều kiện với tao. Con Hoài dám cả gan ᵭάпҺ tao ra nông nổi này thì nó phải lãnh hậu quả. Tao không phải cái đứa muốn động vào là được đâu nhé!”

“Vậy tao cũng nói cho mày biết. Nếu mày dám Ϯố cάσ con bé Hoài với nhà trường tao cũng sẽ kiện mày về cái Ϯộι ภﻮ๏'ạ'เ t'ì'ภ'ђ, biết người khác đã có gia đình mà vẫn cố tình xen vào.”

“Haha! Mày đang dọa tao đấy à?”

“Tao không dọa mày. Đó là sự thật. Mày cứ suy nghĩ kỹ đi. Chỉ cần mày chấp nhận tao sẽ đồng ý ly hôn với anh ta và mày không được kiện cái Hoài.”

An vừa nói dứt lời thì Khánh Ly đùng đùng nổi giận tắt ngang cuộc gọi.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được ᵭάпҺ dấu *