Lòng dạ đàn bà chương 1

An vừa dạy xong tiết học thì nghe tiếng chuông điện thoại. Là Khánh Ly, bạn thân của cô. Không biết nó gọi giờ này có chuyện gì mà sớm vậy? An hơi thắc mắc rồi nhấc điện thoại lên thì thấy tiếng sụt sịt ở đầu dây bên kia:

“Mày rảnh không đi ra cà phê với tao đi!”

“Có chuyện gì vậy?”

“Thì cứ ra đây đi!”

“Mày khóc đấy à?” An có phần lo lắng.

“Ra đi!”

“Ừ, được rồi tao ra liền đây!”

Vốn định tạt qua chợ để mua thức ăn trước khi về nhưng khi nghe thấy con bạn thân chí cốt gọi khóc lóc qua điện thoại thì An chả còn lòng dạ nào mà đi chợ cả. Cô lo lắng chạy thẳng ra quán cà phê với bạn.

An lúc nào cũng vậy, cứ lo cho người khác còn hơn lo cho bản thân mình. Mấy lần bị chồng mắng là lo chuyện bao đồng rồi. Nhưng cô vẫn chứng nào tật nấy, cười xòa:” Em quen rồi, không chịu được! Với lại mình làm phước sau này để lại cho con. Có thiệt đi đâu mà sợ!” Tiến nghe vợ nói vậy thôi cũng bó tay lắc đầu chứ cũng chẳng làm gì được với cô vợ vác tù và hàng tổng này.

An rất nhanh chạy đến nơi thì thấy Khánh Ly đang ngồi chờ từ lúc nào. Hai mắt sưng húp. Tóc tai xuề xòa khác hẳn cái dáng điệu quý phái của một bà chủ thường ngày.

“Mày làm sao vậy Ly?” An lo lắng bỏ cái cặp sách xuống bàn rồi ʇ⚡︎ự kéo ghế ra ngồi, tay lay lay vai bạn.

Khánh Ly Không nhìn bạn mà đặt lon bια đang uống dở xuống bàn:

“Tao quyết định ly hôn rồi!”

“Sao? Chúng mày có chuyện gì à? Sao lại ly hôn?”

“Thằng chả ภﻮ๏'ạ'เ t'ì'ภ'ђ với một con bé đang là sinh viên. Bấy lâu nay hắn ta lấy tiền của tao đi bao nuôi con bé đó. Mẹ cha nó chứ! Đã mất công nuôi nó còn nuôi thêm bồ của nó nữa! Nhục không chịu được!”

“Trời đất! Nhìn ông Quảng cũng hiền lành ʇ⚡︎ử tế mà, lại sợ vợ thế mà cũng làm ra chuyện tày trời này sao?”

“Mày đừng có trông mặt mà bắt hình dong! Chính tao còn thấy bất ngờ nữa mà.”

Khánh Ly vừa nói vừa tu thêm một ngụm bια nữa.

An liền túm lấy tay bạn giằng lon bια ra khỏi tay Khánh Ly khuyên can:

“Thôi mày đừng uống nữa!”

“Không! mày cứ mặc kệ tao. Tao bây giờ phải có tí hơi men trong người chứ chịu không nổi cái cục tức này!”

“Thế bố mẹ mày biết chuyện này chưa?”

“Cần gì phải cho ông bà biết? Biết chỉ càng thêm lo và lắm chuyện nhức đầu thôi! Làm xong thủ tục tạo báo sau.”

Nhìn dáng vẻ đau khổ của đứa bạn thân An cũng xót giùm cho nó.

Khánh Ly và An học chung từ thời cấp 3. Khánh Ly từ nhỏ đã thông minh,lanh lợi. Học Đại học xong ra trường cô đi làm có vài ba năm cho người ta, sau đó nhờ có bố làm giám đốc Ьệпh viện nên nhanh chóng được sự hậu thuẫn của ông mở một công ty nhập khẩu thiết bị y tế. Mới hơn 30 tuổi cô đã làm chủ một công ty, tiền tài, danh vọng đủ cả. Ấy thế mà Cô lại kết hôn với Quảng, chỉ là một nhân viên kỹ thuật điện ʇ⚡︎ử quèn. Ai cũng nói là vợ chồng cô chênh lệch quá nhưng Khánh Ly vẫn cố tình lấy Quảng vì co yêu anh.

Quảng kém cô hai tuổi vừa trẻ trung lại đẹp trai. Tuy là dân tỉnh lẻ nhưng anh lại có cái mã đẹp, ăn nói khéo mồm khéo miệng nên trông chả thua kém gì dân thành phố. So với vợ thì Quảng cách xa phải vài bậc. Nhưng anh không ngại vì anh hiểu việc kết hôn với Khánh Ly so với những cái mất thì sẽ được lợi nhiều hơn.

Thấy thì đứa bạn thân cứ tu lon bια ừng ực, An xót quá liền túm lấy một lon khác uống cùng để xoa dịu nó. Dù sao thì có người chịu cùng nỗi đau của mình sẽ đỡ hơn phần nào.

“Được rồi, nếu mày muốn uống thì tao sẽ uống cùng mày!”
Khánh Ly mỉm cười nhìn con bạn chí cốt rồi đưa ly bια ra cùng với An. Hai người uống cạn một ly rồi dốc lon bια xuống. Thấy không còn giọt nào rơi ra liền cười ầm lên:

“Cạn rồi nhé!”

An vỗ vai bạn thủ thỉ:

“Thôi mày đừng buồn nữa! May là chưa có con nên có chia tay cũng không ảnh hưởng gì mấy. Nếu mày đã quyết ly hôn thì quên luôn đi đừng nghĩ nữa cho mệt đầu. Hôm nay sang nhà tao ăn cơm. Tao đang định đi chợ thì mày gọi đây. Giờ đi chợ với tao cho khuây khỏa!”

“Ừ. vậy cũng được!”

Ly theo An đi chợ. Tuy là bạn thân nhưng tính cách của hai người hoàn toàn trái ngược nhau. Đều xuất thân con làm khá giả nhưng An thì thuộc dạng con gáι nữ công gia chánh, ngoài việc đi làm ở trường thì cô còn rất chăm chút cho gia đình nhỏ của mình. Việc nấu ăn nội trợ, bày biện trong nhà do một tay cô đảm nhiệm. Cô rất thích nấu ăn và đặc biệt là ʇ⚡︎ự tay chăm sóc chồng mình. Còn Khánh Ly thì từ nhỏ đến lớn chỉ biết đi học. Sau khi lấy chồng thì thuê người làm. Cô chưa bao giờ động tay động chân đến việc nấu cơm chứ đừng nói đến đi chợ. Thế nên khi theo chân An ra chợ thì trông cô cứ ngơ ngơ như đứa con theo chân mẹ đi chợ vậy, làm An cũng mấy bận ôm bụng cười.

Hai người mua bao nhiêu là thực phẩm. Nào là cá, ϮhịϮ, tôm, cua…về nhà An nấu ăn.

An ưu tiên bạn vì đang gặp chuyện buồn nên kêu Ly cứ vào phòng nằm nghỉ ngơi còn mình thì xuống dưới bếp nấu ăn. Xong xuôi hai người ʇ⚡︎ự dọn đồ ra bàn.

“Nhà mày có ɾượu không?”

Khánh Ly nhìn mâm bày đầy đồ ăn thì chợt hỏi.

“Có. Hôm trước bố tao có cho ông Tiến một chai ɾượu ngoại. Ông ấy mới uống có vài chén. Tể tao lấy ra mình làm vài ly cho đỡ buồn.”

An không chút chần chừ mà đứng dậy đi lấy ɾượu cho bạn rồi lấy luôn hai cái chén ra.

“Hôm nay tao sẽ uống cùng mày!”

“Mày đúng là hảo bạn tốt của tao!”

Ly thấy An như vậy thì gật gù.

“Nào! cạn!”

Hai người phụ nữ ʇ⚡︎ự nâng chén uống cạn.

An không quen uống ɾượu nên mới uống có 1 chén đã thấy người nóng bừng bừng. Nhưng cảm giác cũng rất thú vị.

“Chén này tao thề là sẽ không bao giờ đụng đến đám đàn ông thối tha ngoài kia nữa!”

Ly rót chén thứ hai đưa lên miệng uống cái ực.

“Cái này thì không đúng rồi! Không phải tất cả các đàn ông tгêภ đời này đều xấu xa.”

“Nhưng trong mắt tao bọn đàn ông đều là cái loại bẩn thỉu không ra gì. Tao hận!” Ly nói rồi tôi rót thêm một chén chén nữa.

“Mày đừng nên bi quan như vậy. chắc chắn sau này mày sẽ gặp được một người đàn ông tốt hơn ông ấy.”

“Đàn ông tốt ư? Tuyệt chủng hết rồi!” Ly vừa nói vừa cười một cách h ậ n đời.

“Mày không nên ᵭάпҺ đồng tất cả đàn ông như vậy. Đàn ông có người này người kia. Như anh Tiến nhà tao đây này. Ảnh chưa bao giờ to tiếng với tao lời nào. Rất dịu dàng và chiều tao nữa. Cứ tan làm là chỉ biết mò về với vợ thôi. Cái gì cũng nghe lời tao sất. Điều kiện của mày tốt như vậy chắc chắn sẽ gặp được người đàn ông xứng đáng thôi.”

An cố tình khoe những điểm tốt của chồng để Ly không còn thấy tiêu cực khi nghĩ về đàn ông nữa.

“Mày đừng đặt tất cả niềm tin vào chồng mình như vậy. Sẽ tuyệt vọng đấy. Mày cứ nhìn gương tao thì rõ. Có khi mày chưa phát hiện ra ông ấy ăn vụng. Chứ đàn ông che đậy khéo lắm. Thằng nào mà chả một giuộc giống nhau.”

“Thôi nào! Nhìn đời tích cực nhanh chứ cô bạn ơi! Sao mà cứ khư khư nhìn vào nhược điểm của một người rồi ᵭάпҺ giá cuộc đời này đen tối thế! Sau hôm nay mày phải trở lại xinh đẹp bình thường cho tao!”

An rót một cốc nữa cho mình rồi cho bạn. Hai người vừa nhậu lai rai vừa nói chuyện.

Ly uống hơi nhiều nên có vẻ say. An kêu bạn cứ vào phòng mình mà ngủ. Còn cô dọn dẹp rồi sẽ vào ngủ sau.

Ly cũng chẳng khách sáo với An làm gì vì hai người thân như chị em từ thuở cấp 3 rồi. An Thường đến nhà Ly ngủ và ngược lại. Sau khi lấy chồng mỗi người mỗi việc nên ít thời gian cho nhau. Bây giờ xảy ra chuyện mới cần nhau. Bạn bè cần nhau lúc này chứ còn lúc nào nữa.

Chiều, An tỉnh dậy trước vì có lịch tập yoga lúc 5 giờ. Thấy Ly vẫn còn ngủ say nên cô không gọi bạn dậy mà lặng lẽ khép cửa rồi thay đồ đi tập luôn.

Tối muộn Tiến mới đi làm về. Công ty của anh ở xa chạy xe máy cũng mất 30 phút nên anh nghỉ trưa tại công ty rồi chiều mới về.

Thấy cặp sách của vợ vứt ở ngoài phòng khách Tiến đoán là vợ về nhà rồi. Nhưng không thấy vợ đâu cũng không thấy tiếng động gì, anh đoán chắc là vợ đang làm việc trong phòng. Để tạo bất ngờ cho An, anh đi rất khẽ rồi từ từ mở cửa phòng.

Điện trong phòng tắt tối om.

“Đến giờ mà còn ngủ sao?” Anh lắc đầu cười cười rồi khẽ đi về phía giường ngủ.

Tiến leo ℓêп gιườпg ʋòпg tay ôm An từ phía sau rồi hôn lên gáy cô:

“Vợ anh hôm nay mệt hay sao mà ngủ mãi đến giờ chưa dậy thế?”

Tiến thì thầm, môi vẫn lướt nhẹ tгêภ gáy vợ. Không thấy phản ứng gì từ An, anh łυồɲ ʈɑʎ √àø áø √ợ ჯøɑ ჯøɑ.

Sự đụŃĞ ČĤạM VàŐ ĎÁ ϮhịϮ khiến Khánh Ly bị ミƙ.í.ℭ.ɦ ζ.ɦ.í.ℭ.ɦ mà tỉnh dậy. Cả người cô rạo rực, người nóng rần rần rồi bất ngờ nên túm lấy tay Tiến xát mạnh lên da ϮhịϮ mình.

Nhận được sự hưởng ứng nhiệt tình từ vợ, Tiến Ӏմồղ էąվ ɾą քհíą ʂąմ Ӏưղℊ çô ҍậէ áօ ռ.ɠ-ự.ɕ của cô rồi từ từ xoay người vợ lại.

“Trời đất! Ly!”

Tiến bàng hoàng phát hiện ra gương mặt đó không phải là của vợ mình liền sợ hãï buông tay rồi đứng bật dậy.

“Anh …Anh …xin lỗi anh. Anh tưởng An!” Tiến lắp bắp xin lỗi Ly.

Nhưng Khánh Ly thì ngược lại. Cô rất bình tĩnh rồi mỉm cười có vẻ rất là hài lòng.

“Không sao đâu anh Tiến! Chỉ là một chút nhầm lẫn thôi mà!”

“Nhưng tại sao em lại ở đây? vợ anh đâu?” Tiến vẫn không khỏi ngạc nhiên.

“Hồi nãy em và An có uống chút ɾượu nên say quá ngủ quên. Em cũng không biết An đi đâu rồi.”

“Vậy em cứ ngủ tiếp đi. Anh ra ngoài tí!”

Tiến cuống cuồng chạy ra ngoài lấy điện thoại gọi cho vợ.

“An! em đang ở đâu vậy?”

“Em đang ở phòng tập yoga.”

“Em về ngay đi được không?”

“Anh về rồi à!”

“À…à…Anh cũng mới về thôi.” Giọng anh có chút bối rối khi nghĩ đến hành động hồi nãy của mình với Ly.

“Sao Ly đến nhà mình mà em không báo cho anh?”

“Ôi em quên mất! Nó ngủ dậy chưa anh?”

“À …cũng dậy rồi! Mà em xong chưa về đi!”

“Ừ, em xong rồi. Em chuẩn bị về đây. Anh tiếp nó giùm em nhé.”

“Em về nhanh giùm anh cái!” Tiến giục vợ.

“Được rồi em về ngay đây!” An vẫn vô tư cười nói với chồng mà không biết đã có chuyện xảy ra ở nhà mình.

Ly ngồi dậy lại bàn trang điểm của An soi gương. Cô tưởng tượng lại cái cảnh đụ.ภ.ﻮ ς.ђ.ạ.๓ của mình và Tiến vừa rồi, lòng không khỏi xốn xang. Cô lấy gì thỏi son trong túi ҳάch của mình tô lên môi rồi lấy lược chải đầu chỉnh lại mái tóc xoăn uốn lượn cho gọn gàng. Cảm xúc mơn man vui sướиɠ trái ngược hẳn với cái tâm trạng bức xúc, hằn học từ hồi sáng. Cô cảm thấy như trong mình đang có một thứ rồi gì đó trồi lên mãnh liệt và tươi mới.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được ᵭάпҺ dấu *