Lấy chồng ҟҺùпg chương 8

” Mợ hai ơi mở cửa,ông gọi mợ hai lên nhà có việc cần đấy…mợ hai ơi…?

Tôi nghe gọi cũng bất ngờ lắm vì chẳng biết là ông Trần gọi tôi có chuyện gì vì giờ này đã tối rồi? Vội vàng Phong cũng buông tôi ra rồi anh đi lại ngồi xuống giường, tôi nhìn Phong hỏi ý Phong liền gật nhẹ đầu ý bảo tôi đi đi xem coi có chuyện gì?

Bên ngoài tiếng con Sen vẫn không ngớt

“Mợ hai, mợ có lỗ tai không mợ?

Tôi đứng hình, chẳng ngờ con Sen nó lại nói chuyện kiểu đó

” Tao nghe rồi, cái miệng mày như cái loa ai mà không nghe? Mà mày có chịu im không? Định không để cậu ngủ à?

“Cậu ngủ rồi hả, vậy mợ ra đi rồi theo con?

Tiếng con Sen dần nhỏ lại khi nghe tôi nhắc đến Phong, lần này thì tôi chắc là nó có tình cảm với Phong rồi, vì nếu không có tình cảm chắc chắn con Sen nó đã không lưu tâm vào những chuyện nhỏ nhặt của Phong đâu?
Bực dọc tôi hét lớn

“Tao biết rồi?

Nói rồi tôi liền bước tới mở cάпh cửa phòng đi ra ngoài, ᵭ.ậ..℘ vào mặt tôi là cái mặt khó ưa của con Sen, vừa thấy tôi ra nó liền ngó theo khe cửa nhìn vào phòng tôi nữa chứ? Nhưng mà nó đâu có nhanh mắt hơn tay tôi.
Rầm

Cánh cửa đóng lại, con Sen giật mình bối rối thu tầm mắt về, tôi khoái chí hất mặt hỏi nó

” Nhìn ai trong đó?

Con Sen nó nhìn tôi đáp thẳng thừng chẳng chút ái ngại

“Nhìn cậu Phong?

Tôi nhếch môi hỏi

” Bộ mày có sở thích nhìn lén chồng người khác vậy à?

Nó vẫn dửng dưng

“Bây giờ là chồng của mợ nhưng trước đó là của con?

” Ha ha Người ta quan trọng cái người ở hiện tại chứ quá khứ ít người nhớ đến lắm nha mày, khôn hồn thì đừng có mà dòm ngó đến đồ của người khác, nhất là đồ của tao?

Tôi nhìn nó thách thức sau đó bước đi thẳng, bỏ lại con Sen tức tối đứng nhìn tôi bằng ánh mắt căm phẫn, sau đó phía sau lưng tôi còn nghe nó ᵭ.ậ..℘ cửa phòng tôi rầm rầm rồi mếu máo mấy câu đằng sau lưng tôi

“Cậu Phong? Cậu ra đây? Cậu coi vợ cậu mắng con kìa cậu Phong?

Tôi nhếch mép cười, không nghĩ con Sen nó thủ đoạn nhưng đầu óc lại không có trí khôn như vậy? Phong hiện giờ đang đóng vai một kẻ ngốc thì nó bảo Phong bênh nó thì Phong bênh bằng cách nào? Với lại sau mấy lần đối diện giữa Phong và con Sen tôi chắc chắn Phong không có tình ý với nó thì phải?…

Nhẹ bước tôi đi tiếp,thỏa mãn cơn đắc ý vừa rồi thì bây giờ đây khi mà gần đến gian nhà chính tôi lại thấy lo lo trong bụng vì chẳng biết ông Trần gọi tôi đến để làm chi.

Bước chân vào trong,ánh đèn sáng rực tôi thấy mọi người đang có mặt đầy đủ cả, ngồi ở bộ salon bằng loại gỗ màu đỏ quý giá được chạm khắc ϮιпҺ tế hình con rồng uốn lượn là ông Trần Hào, bà hai và Ꮙ-ú Huệ.

Khi tôi bước vào ông Trần lập tức đặt cái tách trà xuống bàn, nhìn ông tuy đứng tuổi nhưng còn phong độ lắm, còn bên cạnh bà hai và Ꮙ-ú Huệ nhìn thấy tôi là ánh mắt tỏ ra không một chút thiện cảm nào luôn.

Tim tôi ᵭ.ậ..℘ hơi mạnh một chút, bước đến gần mọi người tôi khoanh tay cúi đầu nhẹ giọng

” Ba với má gọi con?

Ông Trần nhìn tôi gật đầu ừ một tiếng rất khẽ rồi lên tiếng nói

“Con lại ghế ngồi đi rồi ba dạy việc?

” Dạ con xin phép ạ.

Tôi từ từ ngước mặt lên,cái không gian im lặng đến mức ngột ngạt khiến cho tôi chẳng dễ chịu chút nào, bàn chân bước nhanh lại cái ghế, tôi ngồi xuống, lần đầu tiên đặt chân vào nơi này, cảm nhận của tôi nó chẳng ấm áp một chút nào có thể nói là rất lạnh thì đằng khác mặc dù thời tiết bây giờ đang là mùa hè mặc dù là buổi đêm nhưng vẫn còn khá nóng, thế mà khi bước vào đây cả người tôi liên tục bị ớn lạnh…

Thấy tôi đã ngồi ngay ngắn bên kia ông Trần đã lập tức mở lời

“Hôm qua con về đây do ta với má con có việc bận nên không ở nhà được, bây giờ con nói ba nghe con về đây có thấy thoải mái hay không hả?

Tôi nhìn ông Trần, nhìn nét mặt ông nghiêm khắc nhưng lời nói lại rất nhẹ nhàng và hiền từ, trong khoảnh khắc tôi thấy nhẹ nhõm trong lòng không còn áp lực và sợ nữa, định lên tiếng trả lời nhưng vừa mới mở miệng thì bên kia bà hai đã lên tiếng trước tôi

” Con dâu mình nó thoải mái lắm anh ạ, đến em nó còn trả treo được mà nó có sợ ai?

Ông Trần ᵭ.ậ..℘ mạnh tay xuống bàn, liếc mắt nhìn bà hai khó chịu

“Em có thôi đi không, tôi đang hỏi con dâu kia mà?

Bà hai giật nảy mình nhìn ông Trần, cái miệng phút chốc méo xệch

” Thì có sao em nói thế có chi mà anh la em, con dâu của anh nó có hiền đâu, lúc chiều nó còn trả treo với em không ngớt một từ nào?

“Nhưng tôi chưa có hỏi em. Là người lớn trong nhà nhưng phép tắc em không có thì còn dạy được ai hả?

Ông Trần nhìn bà hai khó chịu ra mặt làm cho tôi hả dạ vô cùng, đúng là người ta nói không sai ông Trần giàu có nhưng chẳng khinh người với lại ông ăn nói rất đàng hoàng, việc nào ra việc đó nên xưa giờ trong cái làn An Phú này ai ai cũng kính trọng ông cả, bất giác trong lòng tôi cảm thấy nể trọng ông vô cùng.

Bà hai lúc này ụ mặt khóc tu tu, bàn tay còn giả vờ áp xuống bụng mình rồi khóc rấm rức

” Bởi cái số em nó khổ nên chồng chẳng thương. Mẹ con mình nên dọn đi thì hơn con ạ, sống ở đây chỉ tổ họ ức hϊếp mình.

Bà Ꮙ-ú bên cạnh thấy bà hai như thế liền ѵυốŧ ѵε an ủi, sao đó nhìn về phía ông Trần mà nhẹ giọng

“Mợ hai đang mang thai nên khó ở cậu phải thông cảm cho mợ chứ?

Ông Trần nghe bà Ꮙ-ú lên tiếng thì liền dịu giọng lại ngay

” Thôi Ꮙ-ú dìu em ấy về phòng đi. Ở đây để tôi nói chuyện với con nhỏ.

“Dạ cậu!

Nói đoạn bà Ꮙ-ú liền kéo bà hai đứng lên, bà hai thì nhìn ông vùng vằng nhưng không dám cãi lời nên hậm hực đi theo bà Ꮙ-ú vẻ phòng, ngang qua tôi bà ấy còn liếc ngang liếc dọc nữa cơ.
Ý nhưng mà ʇ⚡︎ự dưng sau vụ bà hai hôm nay tôi lại để ý đến bà Ꮙ-ú nha, lúc bà Ꮙ-ú nói chuyện với ông Trần, hai người đó nhìn nhau với ánh mắt lạ lắm,nhưng ánh mắt đó là có ý gì thì hiện tại tôi chưa lý giải được.

Họ đi rồi, giữa căn phòng lớn chỉ còn tôi và ông Trần, Sau tiếng thở dài nặng lòng thì một lúc sau ông lại nhìn tôi lên tiếng

” Con trả lời câu hỏi lúc nảy của ta đi.?

Nghe tới đây, tay tôi hơi siết chặt, tay còn lại dưới bàn nắm chặt,nhớ lại hôm qua về đây đúng là chẳng dễ dàng gì? Mới chưa đầy hai ngày tôi đã phải ᵭấu khẩu liên tục với con Sen và bà Ꮙ-ú, chưa hết lại còn bị Phong hành đến mức xoay như chong chóng, nhưng mà mấy chuyện đó nếu nói ra với ông cũng chẳng được gì thế nên tôi liền mím môi khẽ nói

“Dạ con về đây thấy thoải mái ạ. Hôm qua ba với má không có ở nhà nên con cũng chậm thể việc ra mắt ba má. Con xin lỗi ạ.

Ông Trần lập tức đưa tay ngắt ngang lời tôi

“Không sao? Là do ba có việc nên không trách con được.Con về đây hôm qua nên chắc cũng biết thằng Phong nó thế nào rồi đúng không? Bởi vì nó Ьệпh như thế nên ta không tổ chức lễ cưới chu toàn cho bọn con được. Mong con hiểu nỗi lòng của ta mà về sống với thằng Phong cho trọn đạo.

Đúng là ông Trần biết cách đối nhân xử thế, dù tôi vốn là kẻ được gả về đây để trừ nợ nhưng ông chẳng một chút coi thường vả lại còn nói chuyện rất tôn trọng tôi , có một người ba chồng thế này với tôi mà nói có khi trước tôi tu mấy kiếp nên kiếp này đầu thai mới được về làm dâu ông đây mà.

Khẽ cúi đầu tôi nhẹ giọng trước ông

” Con cảm ơn ba đã thương tình, phận con thấp hèn con chẳng mong đòi hỏi chi cả,chỉ mong gia đình mình thương tình mà cưu mang con thôi ạ.

Ông Trần nghe tôi nói xong liền nheo mắt sau cặp kính cận rồi nở ra một cười vui vẻ

“Đúng là ta không nhìn nhầm người..khà khà thôi muộn rồi con về phòng nghỉ đi.

” Dạ ba cũng nghỉ sớm đi ạ. Con chào ba…

“Ừ

Đoạn tôi định bước ra ngoài và đi về phòng thì bên cạnh phía sau có người vén chiếc màn từ trong đi ra, tôi nghe tiếng bước chân liền khựng lại rồi quay sang nhìn, ông bác sĩ vẫn còn mặc chiếc áo blu trắng tгêภ người đang trao đổi với ông Trần

“Thưa ông bà cả qua cơn nguy kịch rồi ạ, cũng may gia đình phát hiện kịp, nhưng sau khi qua thăm khám tôi phát hiện ra hình như bà có sử dụng tђยốς trị an thần trong chén tђยốς thường ngày, vì liều lượng khá nhiều khiến bà bị sốc tђยốς và chứng mất trí nhớ của bà càng ngày càng nặng hơn khi sử dụng chất đó có thể dẫn đến tâm thần luôn ạ.

Ông Trần cau đôi mày nét mặt lo lắng hiện lên tia giận dữ lập tức hỏi lại

” Thuốc của bà ấy hằng tháng là do ông kê toa, tại sao trong tђยốς lại có tђยốς an thần, chuyện này ông nói rõ cho tôi nghe.

“Chuyện này…thưa ông để tôi đem toa tђยốς về xem qua rồi mai tôi cho ông câu trả lời được không ạ. Vì kỳ thực đơn tђยốς tôi cho bà uống hằng ngày không có thành phần tђยốς an thần.

Ông Trần phủi tay, nét mặt vẫn tỏ ra vô cùng tức giận nhìn ông bác sĩ kia

” Được ông về đi. Ngày mai tôi muốn nghe câu trả lời thỏa đáng. Nếu là do ông sai sót thì ông quán tђยốς của ông không cần phải mở cửa nữa.

Ông bác sĩ bây giờ xanh mặt lập tức cúi đầu

“Vâng thưa ông

Ông bác sĩ bước đi thẳng ra ngoài, tôi cũng vội bước theo, bỏ lại sau lưng là ông Trần đang gấp gáp đi vội vào trong buồng.

Từ nãy đến giờ nghe toàn bộ câu chuyện của họ trao đổi nó khiến cho tôi không khỏi bàng hoàng,đúng là tôi cũng quên mất, lúc nảy nghe mọi người xôn xao về bà cả bị co giật rồi thì ông Trần cho gọi nên tôi chẳng để tâm đến, đến giờ ông bác sĩ nói tôi mới nhớ ra…Đứng bên ngoài dựa lưng vào cây cột tôi vờ suy nghĩ trong đầu mấy lời ông bác sĩ vừa nói …thì trong tђยốς bà cả có sử dụng tђยốς an thần,theo tôi biết tђยốς an thần nếu sử dụng thời gian dài chắc chắn sẽ mất luôn trí nhớ,đừng nói dùng tђยốς quá liều còn có thể sốc tђยốς hoặc là dẫn đến hôn mê,ảnh hưởng đến tính ๓.ạ.ภ .ﻮ.Mà bà cả bị điên chắc chắn bà không thể nào biết về những loại tђยốς rồi với lại bà luôn ở trong nhà này chẳng đi đâu được cả thì làm sao có tђยốς trong tay mà uống. Nghĩ đến đó tιм tôi lại ᵭ.ậ..℘ mạnh,trong đầu tôi phút chốc lập tức lóe lên một suy luận” Chắc chắn có người lén bỏ thêm tђยốς vào trong đơn tђยốς hằng ngày của bà cả rồi. Mục đích của họ là gì? Tôi đoán là muốn bà mãi mãi không thể nhớ lại được, hoặc muốn bà từng ngày ngấm tђยốς và ૮.ɦ.ế.ƭ dần ૮.ɦ.ế.ƭ mòn…nhưng mà ai là người hại bà thì tôi lại chẳng suy nghĩ ra…Nghĩ đến đó ʇ⚡︎ự dưng tôi rùng cả mình, đâu đó sau lưng lại có cơn gió lùa đến khiến tôi lạnh buốt, nhanh chân co giò tôi chạy thẳng một mạch về phòng, sợ hãï thật, cái nhà này đúng là sợ hãï thật

Thấy tôi trở về phòng trong tình trạng mặt màγ tάi mét lại thở hổn hển. Phong liền ngồi bật dậy, cẩn thận đi tới khoá chặt cửa phòng lại rồi đứng đối diện tôi. Anh lên tiếng

“Có chuyện gì?

Tôi nhìn thấy Phong, biết mình về đến phòng rồi mới yên tâm, hít một hơi dài cho thoải mái, tôi trả lời

” Tôi mới vừa nghe được một chuyện quan trọng?

Phong nghe thế liền ngồi xuống,vừa vỗ vai tôi anh dịu giọng trấn an

“Chuyện gì thì cứ bình tĩnh trước đi đã, xem kìa mồ hôi đổ ướt cả mặt rồi kìa?

Nói rồi Phong liền với tay rút cái khăn mặt tгêภ đầu giường rồi cẩn thận chậm mấy giọt mồ hôi tгêภ mặt cho tôi, hành động này của anh bất giác khiến cho tôi thật sự rất ấm lòng, tay anh nhẹ nhàng duy chuyển cái khăn tгêภ mặt cứ như thể anh sợ tôi đau vậy. Đúng là tư duy của Phong rất khác người nếu như là người khác họ sẽ gấp gáp hỏi lại tôi là có chuyện rồi rồi thì bắt tôi kể lại rành mạch mọi chuyện, còn Phong, anh như thể không quan tâm chuyện mà tôi nói, anh chỉ quan tâm đến tôi mà thôi…

Bất giác tôi nhìn Phong ngượng ngùng, cả khuôn mặt mình đỏ bừng bừng lên.

Khẽ nhấc mi mắt Phong khựng tay lại anh nhìn tôi, lúc bốn mắt chạm nhau,tôi trông Phong đẹp trai hơn bao giờ hết, từ ánh mắt lạnh lùng, đôi mày rậm,vầng trán cao, sống mũi thẳng tắp,lại còn có cả hai má lúm đồng tiền, quả thật ông trời rất ưu ái cho Phong vì càng nhìn Phong tôi lại càng thấy anh đẹp trai nổi bật hơn hẳn những chàng trai trong làng, càng đối diện Phong hình như càng khiến tôi bị suy mê anh không lối thoát .

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được ᵭάпҺ dấu *