Anh ta lần đầu cười tươi với tôi…suốt những năm tháng quen anh ta tôi chưa từng thấy anh ta cười như vậy…
Sơn với lấy chân Hương kéo ra rồi nằm lên đùi Hương …
-Bên ngoài kia với anh là cả một thế giới rất khắc nghiệt…chỉ khi trở về nhà anh mới thấy thoải mái…không lo toan bộn bề,không cần mưu tính về các kế hoạch trong tương lai…Anh giờ chỉ ước mỗi ngày trở về được thấy em đang nấu nướng trong bếp,được ăn tối cùng em…
-Anh muốn thì không thiếu đàn bà nấu cơm cho anh
-Lại giọng ghen đấy…cuộc sống quanh anh quá nhiều cạm bẫy,thứ em thấy chỉ là trước mắt…họ muốn phá chúng ta…
-Điều gì khiến anh nghĩ tôi có quαп Һệ với Hoàng Văn…anh không tin tôi à…
-Vậy em có tin anh không?
-Tất nhiên là không?
-Vậy anh cũng k thể tin em…
-Anh sai với tôi nhiều rồi anh còn so sánh à…tôi không chấp nhận nổi,cứ nghĩ anh ngủ với cô ta tôi như phát điên vậy…
Hương ngồi lùi lại cô ôm đầu rồi nước mắt rơi…
-Sao thế,ʇ⚡︎ự dưng lại căng thẳng…anh sai rồi …anh đẹp trai quá nên các cô gáι không cưỡng lại được em phải thông cảm cho anh…
Hương bật cười trong nước mắt
-Anh thôi đi…k nói chuyện nữa tôi đi ngủ đây…
Hương với chăn nằm chui vào chăn…Sơn mon men cởi áo rồi chui vào nằm sát cạnh với tay ôm Hương…
-Anh hôm nay rất vui khi thấy em ở đây,bên cạnh anh…( ôm siết chặt)…
Anh ta nhổm dậy vén tóc Hương rồi từ sau Lưng cô anh ta vén chiếc quần lót của Hương lệch sang một bên…Anh ta tay xoa mông…bên tгêภ hít cổ Hương thật sâu…anh ta £.¡.ế.ლ nhẹ vào tai Hương…
Tim Hương ᵭ.ậ..℘ thình thịch…Sơn ๓.ơ.ภ tг.ớ.ภ dương vật vào gần cửa mình của Hương từ phía sau…Khẽ đưa vào trong …Hương cong người anh ta ôm siết chặt rồi nhấp từ sau…
-ưm…( ς.-ơ τ.ɧ.ể chuyển động)
-Anh cho sâu nhé…
Sơn vuốt tóc Hương rồi hôn lên môi cô …Hương nằm gọn trong bàn tay anh ta…Sơn vẫn cứ nhấp quαп Һệ từ phía sau…môi chạm môi…họ hoà quyện vào với nhau…
Sáng hôm sau khi Hương tỉnh dậy không thấy Sơn đâu …thấy tin nhắn ở điện thoại kêu lên Hương mở máy “ Sáng nay anh phải đi công việc sớm,dậy rồi thì nhớ xuống ăn sáng,nay em có thể ra ngoài”
Hương nhìn xung quanh xem có camera không mà không thấy cô lầm bầm “ Không biết camera anh ta đặt ở đâu nhỉ,mình vừa dậy đã biết rồi”
Hương ngáp rồi bước cộc đầu vào tường tolet…Sơn nhìn qua camera anh ta bật cười…Toàn đang lái xe lthấy sếp vui liền nói lớn
-Sếp bọn em có chuyến đi du lịch sớm trước khi vợ em sinh con,hai vợ chồng em đi cũng buồn ,sếp rảnh thì đi cùng bọn em
-Khi nào đi
-Hai hôm nữa ạ…
-Được cứ sắp xếp đi
-Em rủ thêm Tùng vs Naomi đc k ạ
-Hai đứa đó đang yêu nhau à
-Cứ chia tay lại mập mờ lắm sếp ạ,Naomi chưa mở lòng do nghĩ chuyện quá khứ với sợ sếp phản đối
-Tôi ủng hộ chứ sao lại phản đối…có gì mà phải ngại,nếu yêu phải tôn trọng quá khứ của nhau,cứ bảo Naomi nên nói sự thật cho Tùng biết trước khi đi quá sâu vào nhau..,sau này cũng đỡ hối hận…
-Vâng…
Tùng tới công ty sau khi họp anh ta nhận được cuộc gọi bên Hoàng Vũ
-Tôi là thư kí của chủ tịch Hoàng Vũ muốn ngỏ ý mua lại phần trăm cổ phần của anh,giá cao mấy cũng mua…
-Thế bảo ông ta tôi sẽ mua nốt chỗ phần trăm cổ phần của ông ta và giá nào cũng được…
-Vậy tôi xin phép trả lời sau…
Bên kia Thư kí nhìn Hoàng Vũ lắc đầu,ông ta ném chiếc cốc vào người cô con gáι
-Mày ﻮ.เ.+ế+..Ŧ bố mày đi thì hơn,giờ nó định hại tao hại chúng mày …mày vừa lòng chưa con
-Bố hại người ta khi người ta mới chỉ nắm cổ phần bố đã lo rồi…bố tỉnh táo lại đi ạ ,cái gì của anh ấy trả cho anh ấy
-Câm mồm,thằng bố ngu dốt của nó thì làm được gì ,k có tao sao lớn mạnh thế này được…nó định ςư-ớ.ק trắng trợn..còn con Hoàng Văn…con tìm được điểm yếu của nó chưa?
-Con chưa thấy
Hoàng Vân nhìn Văn
-Em biết điểm yếu mà …
Văn lừ lừ nhìn Vân…ông bố nhìn Văn
-Con biết gì sao không nói
-Con không biết gì cả…thưa bố…
-Tìm gấp điểm yếu của nó nhưng thằng không cha không mẹ như nó thì có làm sao có điểm yếu được,cay thật sự…
Ra bên ngoài Hoàng Văn đứng nhìn ra phía bờ hồ…Vân đi ra vỗ vai em
-Em đang tiếp cận điểm yếu của anh ta tới đâu rồi
-Em với cô gáι đó là thật lòng
-Mày điên à,mày có biết mày đang nói gì không Văn
-Em điên cũng k đến mức mang số phần trăm cổ phần bố cho giao cho kẻ có thù oán vs gia đình…em k quan tâm quá khứ của cô ấy,chỉ cần cô ấy vui vẻ chấp nhận em,em sẽ bỏ qua tất cả
-Mày điên rồi thiếu gì đàn bà tại sao cứ phải là nó,nó ςư-ớ.ק ck chị rồi giờ định ςư-ớ.ק cả mày,chị không cam tâm…
-Nếu c động vào cô ấy em sẽ ﻮ.เ.+ế+..Ŧ Sơn bằng mọi giá …em hứa với chị đấy…
-Mày…!
Tôi chuẩn bị đồ ăn mà nghe Naomi nói Sơn rất thích ăn cá…tôi cảm giác nấu cho người mình yêu ăn lần đầu tiên có gì đó rất mới lạ…
Sơn thấy Toàn báo
-Sếp cậu chủ về
-Là sao…
-Cậu ấy nói nghe tin anh ốm lo lắng nên về…
Vừa nói xong từ ngoài của con trai Sơn là Trịnh Thái Long bước vào…thằng bé đã 15 tuổi cao lớn và phong cách rất hip hop
-Bố…con về xem bố thế nào
-Sao con k báo cho bố biết trước
-Con nói thì bố sẽ gàn k cho con về ngay…
-Lại đây con trai…lớn lắm rồi…cao gần bằng bố rồi
-Bố khoẻ hơn chưa
-Bố khoẻ lắm rồi …con đừng lo…lần này về đi chơi cho chán đã chứ
-Vâng con về cùng cô Linh bố ạ
Nhắc đến Linh thì Sơn thay đổi sắc mặt…
-Cô ấy đâu
-Cô Linh ngại nên ở ngoài xe,bố ra mời cô ấy ăn cơm đi ,ở bên kia cô ấy chăm sóc cho con tốt lắm lại hiền nữa…con ốm hay có tâm sự gì cô ấy đều lo hết…
-Ừ cô ấy rất tốt
-Cô Linh học cùng bố ngày xưa bao năm rồi cô ấy vẫn …có lòng với bố…
-Nhóc con thì hiểu gì chuyện người lớn,tình cờ cô ấy dậy học bên đó nên bố gửi gắm con cho cô ấy thôi,con đừng nghĩ xa
-Con thích bố và cô Linh nên đôi
-Bố k lấy ai cả,bố hứa với mẹ con vậy rồi
-Con k muốn bố cô đơn đâu
-Bố hiện tại có bạn gáι ,con k cần lo…giờ thì về nhà ăn cơm đi…
Long tỏ vẻ không vui…ra ngoài xe Linh thấy Sơn liền cười nhẹ
-Cậu khoẻ không
-Tớ ổn,Linh cũng vậy đúng không?
-ừ tớ cũng ổn
-Ông xã thế nào rồi
-Anh ấy mất được 2 năm rồi
-Ôi xin lỗi nhé mình vô tâm quá,mình k biết chuyện
-Không sao…Linh về nhà mình ăn cơm nhé…
-Ừm …
Vừa về tới nhà Sơn thấy Hương đang lúi húi dưới bếp…anh ta cười nhẹ …đi ra xoa vai Hương
-anh về rồi nay có canh cá à,thơm thật
-Vâng…anh rửa tay đi ăn luôn cho nóng
-À nhà mình có khách và có con trai anh…
Hương quay lại thấy Linh trong dáng vẻ hiền dịu đứng cạnh Long cậu con trai trông khá nghịch ngợm của Sơn…Linh đon đả
-Chào em
-Em chào chị…
Sơn nhìn con trai “ Chào cô Hương đi đây là người yêu bố”
-Chắc hơn con vài tuổi gọi chị thôi bố…
-K dc láo…( Sơn lừ mắt)
Long lừ mắt với Hương…Hương cười nhẹ “ Chào em nhé Long”
-Chị đến với bố em vì tiền,chắc chị rất nghèo nhỉ…em đoán k sai đâu…
Sơn tóm cổ áo Long “ Xin lỗi cô đi nhanh”
-Con k có nói sai,cô ta trẻ vậy mà đến với bố chỉ có thể vì tiền
-Mày trong mắt nghĩ bố mày kém cỏi k yêu dc ai trẻ à
-Cô ta chắc chắn là vì tiền…
Hương thấy căng thẳng nên cởi bỏ tạp dề ấp úng
-Em về đây mọi người ăn cơm đi
Sơn tóm tay Hương
-K phải đi đâu cả ,em ở lại đây,đây là nhà em…
Long gằn mặt
-Bố …nếu con k đồng ý cô gáι này thì sao,con biết hết bố và cô ta thế nào bố nuôi em cô ta ,cho cô ta tiền ra sao con biết hết
Hương ngẩng mặt lên nhìn Long “ Hình như em hiểu lầm gì rồi thì phải,chị…”
-Chị lợi dụng bố tôi,c còn chối dc à
Sơn vả vào mặt Long “ Tao dậy mày ăn nói với người lớn thế à”
Linh vào đỡ Long rồi nói Sơn “ Kìa Sơn có cần ᵭάпҺ con như vậy không”
Hương thấy ái ngại cô chào Sơn “ Em về đây anh đừng ᵭάпҺ con ,trẻ con không hiểu chuyện k chấp con”…
Sơn giữ tay Hương chắc…” Ở lại đi em ,anh xin lỗi anh sẽ dậy nó sau”
-Lúc này em về sẽ tốt hơn …
Hương rời khỏi nhà…Long nhìn bố “ Bố vì cô ta ᵭάпҺ con ,bố chưa bao giờ ᵭάпҺ con mà vì ς.๏.ภ đ.à.ภ ๒./à đó…bố chọn đi con hay cô ta”
Sơn ôm trán anh ta mệt mỏi khi đứng trước tình huống trớ trêu này…!
– [ ]