Người ภﻮ๏'ạ'เ t'ì'ภ'ђ khi về già nhận lại được gì?
Trước năm 40 tuổi, tôi từng có một gia đình hạnh phúc. Có người vợ vô cùng hiền dịu, luôn thấu hiểu cho chồng. Nhưng vì vợ quá ngoan hiền mà tôi đã ภﻮ๏'ạ'เ t'ì'ภ'ђ. Cuộc ʋụпg Ϯɾộм đó khiến gia đình tôi đổ vỡ, tôi ly hôn ở tuổi 40.
Cứ tưởng mình hạnh phúc, ʇ⚡︎ự do bay nhảy khi thoát khỏi người vợ mình hết yêu. Nhưng khi đến tuổi 50 thì mới nhận ra cái giá phải trải khi bản thân trở thành kẻ ภﻮ๏'ạ'เ t'ì'ภ'ђ.
1. Tuổi già neo đơn
Những cô nhân tình trẻ đẹp chẳng còn ở bên cạnh tôi khi ốm yêu và Ьệпh tật. Họ vẫn luôn thích tiền của tôi, nhưng chẳng ai dại dột ở bên cạnh chăm sóc người đau ốm như tôi.
Tới lúc này tôi thèm khát bữa ăn gia đình. Tôi cần chén tђยốς giữa đêm mà cũng không ai kề cạnh. Tuổi già tôi muốn được tâm sự bầu bạn bên người mình thương nhưng giờ đã quá muộn. Nhưng điều ấy tôi không thể mua bằng tiền, cũng chẳng thể tìm thấy ở nhân tình. Đó là những điều chỉ có vợ mới cho được, nhưng chính tôi đã ʇ⚡︎ự tay vứt bỏ nó.
Khi còn trẻ chúng ta nghĩ rằng gia đình không phải là điều quan trọng nhất. Bởi lúc còn trẻ, bạn có thể gặp nhiều người và còn có sức khỏe. Tới lúc già bạn sẽ hiểu, hạnh phúc gia đình là thứ quý giá hơn cả tiền bạc, danh vọng.
2. Không được con cái tôn trọng, yêu thương
Từ khi bỏ theo nhân tình thì tôi chẳng dành nhiều thời gian cho con cái. Tôi để con cái cho vợ chăm sóc. Tất nhiên khi tôi không chăm sóc, không yêu thương thì đứa con của tôi cũng vô tâm, mặc kệ tôi.
Tôi biết mình chưa bao giờ yêu thương con hết lòng thì sao có thể nhận lại chữ hiếu trọn vẹn được. Đến khi già nua tôi cũng không có quyền trách móc con cái.
3. Không có bạn bè tri kỷ
Khi biết tôi là kẻ ภﻮ๏'ạ'เ t'ì'ภ'ђ, thì những người bạn cũng chẳng còn muốn kết giao với tôi nữa. Bởi họ không muốn ở bên cạnh người có đạo đức tồi tệ, một người bỏ rơi chính gia đình mình.
Tuổi già tôi không chỉ thiếu hơi ấm gia đình mà còn thiếu vắng cả người bạn chân thành.
4. Không được ᵭάпҺ giá cao về nhân phẩm
Ở những năm tháng tuổi trẻ còn sức để làm, để hơn thua với người khác. Lúc đó tôi nghĩ mình cần có tiền, có địa vị thì sẽ không ai có thể xem thường tôi, ngay cả khi tôi ภﻮ๏'ạ'เ t'ì'ภ'ђ.
Nhưng lúc tôi khó khăn tôi không thể tìm kiếm sự giúp đỡ của người khác. Họ cho rằng đàn ông thiếu trách nhiệm với gia đình là không đáng tin cậy. Bởi vậy nên lúc về già tôi mới hiểu được thước đo nhân phẩm của đàn ông đâu phải chỉ tiền bạc mà còn là nền tảng gia đình.
Đàn ông sẽ không được ᵭάпҺ giá là thành công nếu ᵭάпҺ mất đi gia đình. Tuổi trẻ qua đi, tôi chẳng lấy lại được những gì đã mất, càng không thể sửa chữa lỗi lầm của bản thân. Chỉ mong những ai còn gia đình thì đừng làm điều dại dột với vợ con.