Sau màn ân ái ςย.ồภ.ﻮ ภђ.เệ.t , Khánh còn lái xe chở Ánh Dương đi ăn đêm để lấy lại sức nữa, Khánh mải đi chơi với bồ mà anh quên mất ở nhà vợ anh vẫn đợi anh về ăn cơm.
Kiều Linh ở nhà cho hai con ăn rồi cho hai con đi ngủ trước, còn cô vẫn ngồi ở phòng khách đợi chồng về.
11 giờ đêm Khánh mới về, Kiều Linh ngồi ngủ gật ở phòng khách
“Cạch”
Tiếng mở cửa của Khánh làm Kiều Linh giật mình tỉnh giấc
-Anh.. sao nay anh về muộn thế?
Khánh nghĩ tới bức ảnh thân mật của Kiều Linh mà lúc chiều Ánh Dương gửi là anh ta nóng ɱ.á.-ύ lên
-Cô quản cả giờ giấc của tôi à?
-Em không quản, em thấy anh về muộn thì em hỏi thôi mà, sao anh lại cáu chứ?
-Cô đi làm mấy giờ mới về.
-Em tăng ca tới 8 giờ.
Khánh lừ mắt nhìn Kiều Linh
-Cô ở lại tăng ca để hú hí với thằng nào hả?
Kiều Linh vội vàng giải thích
-Anh nói gì lạ vậy, em ở lại làm việc mà , sao anh lại nói em như vậy chứ?
-Cô câm mồm lại đi, cô đừng tưởng tôi không biết gì, cô là gáι đã có chồng mà cô để chúng nó sờ mó cô như thế hả, cô đổi nghề sang làm đĩ đ.ɨế๓ rồi đúng không?
Kiều Linh chσáпg váng khi nghe Khánh nói, cô không biết ai đã nói gì với Khánh mà để Khánh hiểu lầm cô như vậy
-Anh hiểu lầm em rồi, không hề có chuyện sờ mó gì cả, anh nghe ai nói linh ϮιпҺ gì rồi đúng không, là ai nói với anh như vậy chứ?
-Tao cảnh cáo , từ mai mày nghỉ việc ở đó cho tao.
-Em không nghỉ? Em không làm gì sai cả, sao anh bắt em nghỉ chứ?
“Bốp”
“Bốp”
Khánh tát thẳng vào mặt Kiều Linh
-Mày cãi tao hả.. tao bảo nghỉ là nghỉ?
-Đó là công việc của em, em không nghỉ..
-Tao bảo mày nghỉ.
-Em đi làm kiếm tiền để nuôi con, anh đi lái xe bấp bênh không đều việc, giờ anh bảo em nghỉ việc thì tiền đâu mà trả tiền nhà, tiền đâu mà nuôi con chứ.
Thế là Khánh được đà đổ lỗi cho Kiều Linh
-Tại mày đấy, nếu mày không kiếm chuyện với mẹ thì bây giờ đâu phải lo tiền nhà chứ, tại mày đấy , mỗi tháng 5 triệu tiền nhà đấy mày nghĩ ít à, đáng lẽ mỗi tháng đỡ đi được khoản tiền nhà rồi, tao thấy hối hận thì nghe theo mày rồi đấy, có ai ทɦụ☪ nhã như tao không , tao có nhà nhưng tao vẫn phải ra ngoài để ở nhà thuê với mày đấy.
-Anh lúc nào cũng đổ lỗi cho em , anh nghĩ số tiền thuê nhà 5 triệu một tháng có bằng số tiền mà mẹ anh Ϯɾộм cắρ của em không hả, mẹ anh xấu tính tới nỗi hàng xóm cũng phải khϊếp sợ thế mà anh vẫn bênh mẹ đổ lỗi cho em .
-Mày câm mồm đi, nếu mày không kiếm chuyện với mẹ trước thì mẹ cũng đâu như vậy đâu, không có mày mẹ đâu có vậy, từ ngày mày về nhà tao mọi thứ mới đảo lộn như thế đấy, mẹ nói đúng mày chính là sao chổi mày khiến cả nhà tao khổ ทɦụ☪ lao đao vì mày.
Kiều Linh bật khóc nức nở , cô không thể ngờ Khánh lại nói ra những lời cay ᵭộc như thế, Khánh cҺửι cô một hồi rồi anh đi về phòng ngủ, Kiều Linh ngồi đó khóc trong uất ức tuyệt vọng, cô chờ chồng về ăn cơm cô nhịn đói tới 11 giờ đêm để đợi chồng về thì cô lại bị chồng cҺửι thậm tệ như một con chó, chưa bao giờ cô thấy ทɦụ☪ nhã như thế.
Ngày hôm sau Kiều Linh dậy cho hai con ăn sáng rồi chuẩn bị đi lớp , Khánh vẫn nằm tгêภ giường ngủ, cô thấy điện thoại của Khánh có báo tin nhắn đến
“Anh yêu dậy chưa”
Nhưng điện thoại của Khánh cài mật khẩu nên Linh không mở được, Kiều Linh nhìn tin nhắn cô bắt đầu nghi ngờ Khánh có bồ, cô cầm điện thoại của Khánh lên bấm mật khẩu nhưng điện thoại báo mật khẩu sai
“Mật khẩu là gì chứ”
Kiều Linh đang tìm cách mở điện thoại của Khánh thì Khánh tỉnh giấc
-Mày đang làm gì đấy?
Kiều Linh bình tĩnh nói
-Em muốn mở điện thoại của anh ra để xem ai vừa nhắn tin cho anh..
-Mày kiểm tra điện thoại của tao sao?
Khánh giật cái điện thoại tгêภ tay Kiều Linh
-Cô gáι đó là ai?
-Cô gáι nào?
-Cô gáι vừa nhắn tin cho anh là Anh yêu dậy chưa đấy , cô ta là ai?
-Một người khách quen của tao.
-Khách quen mà nhắn “anh yêu dậy chưa” anh đang lừa dối em đúng không?
-Câm mồm, mới sáng ra đừng kiếm chuyện với tao.
-Thế thì anh mở tin nhắn ra đi.. không có gì mờ ám thì việc gì anh phải đặt mật khẩu chứ.
-Tao không việc gì phải mở cho mày xem cả.. mau biến đi cho khuất mắt tao.
-Tại sao anh không giám mở..hay là anh sợ..
Khánh bật dậy túm tóc Kiều Linh và đấm thẳng vào mặt Kiều Linh bốp một phát mạnh..
Bốp
Cú đấm mạnh của Khánh khiến Kiều Linh ngã dúi dụi
-Á.. anh đi lăng nhăng với gáι về anh còn ᵭάпҺ vợ .. anh khốn пα̣п vừa thôi..
“Bốp”
Cú đấm thứ 2 khiến Kiều Linh bật ɱ.á.-ύ mồm lần này thì cô ngã gục xuống .. cô đau tái mặt và không nói được câu gì nữa..
-Mẹ con chó này.. mày thích kiếm chuyện thì tao cho mày ૮.ɦ.ế.ƭ luôn.. gáι đĩ già mồm..hừm..
Khánh thay quần áo là lái xe đi như không có chuyện gì.. bỏ mặc Kiều Linh nằm lăn lộn dưới sàn nhà..
Phải một lúc sau Kiều Linh mới đỡ đau , cô cố gượng dậy lấy điện thoại gọi cho mẹ cô nhờ bà sang đưa hai cháu đi lớp hộ, mẹ cô sang nhìn thấy mặt cô sưng vù bà bật khóc nức nở
-Thằng Khánh nó ᵭάпҺ con đúng không?
Kiều Linh không muốn mẹ cô lo lắng nên cô nói dối
-Không phải ,, do con bị ngã cầu thang mẹ ạ, mẹ đưa hai cháu đi lớp hộ con với ạ, con ngồi nghĩ một lúc đỡ đau rồi con đi làm .
-Con nói dối.. thằng Khánh nó ᵭάпҺ con mà, con đừng nói dối mẹ nữa.
-con nói thật mà mẹ.
-Linh à, nếu con khổ quá thì con về với mẹ, mẹ luôn chào đón con trở về mà, con đừng cố gắng ở bên một người không ra gì như thế, đời người chỉ sống một lần thôi con ạ, con đừng ngược đãi bản thân mình như vậy nữa..
Kiều Linh kìm nén tất cả những ᵭάпҺ cay tủi ทɦụ☪ lại, cô cố tỏ ra mình ổn
-Mẹ đưa các cháu đi lớp giúp con đi, rồi mẹ con mình nói chuyện sau ạ.
-Nếu thằng Khánh nó khốn пα̣п giống mẹ nó.. thì con hãy ly hôn đi.. đừng uổng phí cuộc đời vì nó nữa..
-Mẹ ơi.. con xin mẹ đừng nói nữa…con xin mẹ đấy..
…
Một lúc sau Kiều Linh cũng đi làm luôn, bị chồng ᵭάпҺ xưng mặt nhưng cô vẫn cố đi làm, cô không thể nghỉ việc được, vợ chồng cô đang trục trặc cũng đồng nghĩa với việc chồng cô không đưa tiền nuôi con cho cô nên gánh nặng tгêภ vai cô càng lớn , cô lại càng phải cố gắng nhiều hơn nữa, dù đau đớn tủi ทɦụ☪ cô vẫn phải đi làm.
Kiều Linh đeo khẩu trang để che mặt lại vì miệng cô bi xưng vều lên , nhưng vết bầm tím ở mắt thì không thể che dấu được, cô đi tới thang máy thì cô gặp Trang, Thang máy mở ra là Tổng giám đốc Trương Đình Quân và trợ lý Hoàng Nam đứng ở trong rồi nên Trang và Kiều Linh không giám đi cùng, hai người lùi lại chờ lượt sau thì Hoàng Nam vẫy
-Hai cô vào đi cùng cũng được.
-Nhưng mà..Tổng giám đốc..
-Không sao, đi cùng cũng được mà, hai cô vào đi.
Kiều Linh và Trang bước vào đi cùng thang máy với Tổng giám đốc.Trần Đình Quân thấy Kiều Linh đeo khẩu trang còn lấy tay che mặt thì anh ngạc nhiên nhưng có Hoàng Nam ở đó anh ngại anh không hỏi.
Hoàng Nam cũng tò mò hỏi
-Cô Kiều Linh bị sao thế?
Kiều Linh cuống lên lấy tay che mặt
-Tôi không sao ạ.
Thế nhưng thái độ lo lắng của Linh đã làm Trang chú ý, ngay lập tức Trang hỏi nhỏ
-Linh.. mặt mày sao đấy?
-À tao bị ngã cầu thang..
Thế là Trang nghiến răng
-Kiều Linh.. mày bị thằng chó kia ᵭάпҺ đúng không… mẹ nó chứ.. khốn пα̣п quá mà.
Câu nói của Trang khiến Đình Quân và Hoàng Nam chú ý tới khuôn mặt của Kiều Linh.. cả hai cùng nhìn về phía Kiều Linh khiến cô ngại ngùng cúi gầm mặt xuống
-Không.. không.. tao bị ngã cầu thang..
-Mày giấu ai chứ không giấu được tao đâU.. mày bỏ khẩu trang ra tao xem nào.
-Tao không sao mà.. đang có tổng giám đốc và anh trợ lý ở đây mày làm ơn đừng nói nữa..
-Hừm.. tao sẽ không nói nữa nếu mày ly hôn với էհằղ.ℊ ҟհố.ղ đó..
-Suỵt.. đừng nói nữa, tao xin mày đấy..
-Hừm…
Trang im lặng nhưng những lời Trang nói khi nãy Đình Quân và Hoàng Nam đã nghe thấy hết, hai người đàn ông im lặng không nói gì nhưng trong đầu thì đang suy nghĩ tới chuyện gì đó..
Cánh cửa thang máy mở ra Kiều Linh nhanh chóng bước ra ngoài, Trang liền đi theo và xa xả hỏi
-Thằng Khánh ᵭάпҺ mày đúng không??
Kiều Linh đứng lại hỏi Trang
-Trang ơi.. hình như chồng tao có bồ rồi, tao phải làm sao đây?
-Đập cho hai đứa mèo mả gà đồng đó một trận rồi ly hôn.. mày còn tiếc rẻ gì nữa..
Kiều Linh thở dài
-Để tao suy nghĩ đã..
-Trời đất ơi, thằng đó cặp bồ rồi về nhà ᵭάпҺ mày ra nông nỗi này mà mày còn suy mới chả nghĩ. Ly hôn ngay lập tức cho tao.
Kiều Linh không nói gì cô đi về phòng làm việc, Trang bực quá mới gắt gỏng
-Thôi việc của mày tao không can thiệp vào nữa, nhưng mày làm ơn nghĩ cho bản thân mày một chút được không, coi như tao xin mày đấy.
-Ừm tao biết rồi.
-Thế bôi tђยốς chưa?
-Chưa.
-Để tao xuống phòng y tế lấy tђยốς cho.
-Ờ.. cám ơn mày nhé Trang.
Trang thở dài rồi đi lấy tђยốς ,Kiều Linh bắt đầu làm công việc của mình, cô đang làm việc thì Ánh Dương ở phòng 02 mang giấy tờ sang
-Chị Kiều Linh.. chị Hà gửi giấy tờ cho chị ạ.
-Ờ chị cám ơn .
Ánh Dương nhìn thấy mắt Kiều Linh bị bầm tím cô nghĩ trong bụng
“Bà chị bị anh Khánh đấm rồi sao.., vui thật.. chắc do mình gửi mấy tấm ảnh cho anh Khánh hôm qua đây mà..đáng đời chị lắm”
Ánh Dương trong bụng thì hả lòng hả dạ lắm nhưng ngoài mặt lại giả vờ quan tâm
-Mặt chị bị sao thế ạ?
-À chị bị ngã cầu thang-Kiều Linh vừa nói vừa lấy tay che mặt.
-Khổ thân.. chị có đau lắm không?
-Chị không sao , cám ơn em.
-Dạ , chị uống tђยốς vào cho mau khỏi nhé.
-Ừm chị biết rồi.
-Vâng thế chị làm việc đi , em về phòng đây.
-Chào em.
Ánh Dương đi thẳng vào nhà vệ sinh và gọi điện cho Khánh
-A lô
-Anh đấm vợ đấy hả?
-Ừm nó đòi kiểm tra điện thoại của anh.. nên anh đấm cho nó mấy phát.
-Anh yêu giỏi lắm, đấy vợ láo là phải dạy dỗ ngay không nó lên mặt đấy anh ạ .
-Nó mà lên mặt anh táng ૮.ɦ.ế.ƭ, thế em nhìn thấy mặt nó rồi hả?
-Vâng.. em vừa sang phòng vợ anh mà.. thôi nhé tối gặp giờ em về làm việc đã.
-Ừm tối gặp.
Ánh Dương mỉm cười đắc ý, cô nhếch mép
“Kiều Linh .. chị cứ chờ đi.. tôi sẽ mô kích chồng chị mỗi ngày, để chồng chị ħàɲħ ħạ chị, nhìn chị bị chồng bạo hành như thế tôi mới thấy cuộc sống này thú vị được.. phải vậy mới ミƙ.í.ℭ.ɦ ζ.ɦ.í.ℭ.ɦ chứ cuộc sống phẳng lặng yên bình quá thì còn gì thú vị nữa”
“Vì tôi có một sở thích lập dị đó là thích ςư-ớ.ק giật đồ của người khác, ςư-ớ.ק chồng của người ta và hại luôn cả vợ người ta , như thế tôi mới thoả mãn tính hiếu thắng của mình được”
Kẻ thù giấu mặt ở ngay bên cạnh thì làm sao mà Kiều Linh có thể lường trước được, Kiều Linh sẽ chẳng bao giờ nghĩ ra là nhân tình của chồng cô lại làm việc cùng cơ quan với cô , hàng ngày nhân tình của chồng cô cứ tìm cách dìm cô xuống tận đáy cuộc đời như thế..
Đình Quân mở ngăn tủ anh lấy lọ tђยốς của mình rồi đi sang phòng 01 và gọi
-Kiều Linh ra đây tôi bảo.
Kiều Linh vội đứng dậy
-Tổng giám đốc gọi tôi ạ?
-Đây .. cô bôi vào vết thương cho nhanh khỏi.
-Dạ thôi.. tôi không sao đâu ạ.
Đình Quân dúi lọ tђยốς vào tay Kiều Linh
-Lọ tђยốς này tốt lắm , tôi mang từ Mỹ về đó, cô Kiều Linh bôi chỉ hai lần là khỏi thôi, cầm đi đừng ngại.
-Vậy tôi cám ơn Tổng giám đốc ạ.
-Không có gì.
…
Đình Quân mỉm cười rồi đi về phòng.. Kiều Linh cầm lọ tђยốς về chỗ ngồi cô đang bậN việc nên cô để lọ tђยốς ở tгêภ bàn lát bôi sau, cô lo làm công việc trước đã.
Đình Quân đi sang phòng 01 để lấy tài liệu luôn
-Chị Hà, tài liệu của tôi đâu?
-Dạ đây thưa Tổng giám đốc.
-Cám ơn chị.
Vừa nhìn thấy Đình Quân , Ánh Dương mắt đã sáng bừng lên, cô ta nhìn chằm chằm vào Đình Quân
“Đẹp trai quá…
Đình Quân đi rồi mà Ánh Dương vẫn ngây người ra đó, Thu Hà liền vỗ vào người Ánh Dương mấy phát
-Ánh Dương..Ánh Dương.. mày nhìn Tổng giám đốc không chớp mắt thế hả?
Ánh Dương giật mình .. cô gãi đầu thừa nhậN
-Anh Đình Quân đẹp trai phong độ quá chị Hà nhỉ?
-Ừm .. em kết rồi chứ gì?
-Vâng em nhìn cái là em mê luôn rồi, thế anh ấy có bạn gáι chưa chị?
-Hình như sếp vẫn đang ᵭộc thân đó, cả anh trợ lý Hoàng Nam cũng rất đẹp trai đó, hai anh đẹp trai nhất ngân hàng đó em.
-Tuyệt vời.. em sẽ cưa đổ sếp Đình Quân..sau đó em sẽ cưa anh trợ lý Hoàng Nam sau.
Thu Hà mắt tròn xoe nhìn Ánh Dương
-Em vừa nói gì thế Ánh Dương… em định tán cả sếp và anh trợ lý luôn sao?
-Vâng chị.
-Trời đất ơi sao em tham thế hả.. em yêu thì yêu một người thôi chứ..em tính tán rồi yêu cả hai anh luôn một lúc sao?
-Em yêu 3 tới 4 anh thì mới vui chị ơi. Một hai anh thì hơi ít .
-Chị chịu em rồi đấy..
Ánh Dương ngồi cô mỉm cười ʇ⚡︎ự mãn
“Mình sẽ tán tỉnh Sếp Đình Quân.. biết đâu tương lai mình sẽ là bà chủ của ngân hàng ngày nhỉ”
Ánh Dương đích thị là người lẳng lơ đứng núi này trông núi nọ, cô ta đang qua lại với Khánh cô thề hẹn với Khánh đủ điều nhưng giờ gặp Đình Quân đẹp trai và giàu có hơn là cô lại tìm cách để tiếp cận Đình Quân.. có lẽ do tính lẳng lơ nó ăn vào ɱ.á.-ύ Ánh Dương rồi nên có ૮.ɦ.ế.ƭ thì cô ta cũng không thể thay đổi được.
[..]