Cả ngày hôm đó Ánh Dương và và Loan giữ Khánh ở lại chơi và không cho anh đi làm, Ánh Dương mới ở nước ngoài về, cô rất hào phóng , cô ta biếu bà Loan 50 triệu để tiêu vặt , chưa kể cô đưa cho bà Loan thêm 10 triệu để mua đồ ăn ngày hôm đó.Bà Loan có tiền bịt miệng rồi nên bà hết lời ca ngợi Ánh Dương trước mặt Khánh luôn, bà thừa biết Ánh Dương đang có ý đồ với Khánh nhưng bà không những không ngăn cản mà còn vun vén thêm vào, Ánh Dương mà khiến Khánh bỏ vợ được thì bà càng mừng hơn.
Buổi chiều sau khi ăn uống no nê rồi bà Loan biết ý bà đi sang nhà hàng xóm, để Ánh Dương và Khánh có thời gian riêng tư với nhau, Ánh Dương uống mấy chai bια ngà ngà say thế là cô dâng tận miệng mời Khánh xơi.
Khánh uống mấy chai rồi anh có tí men vào, lại thêm cô em gáι nuôi gạ gẫm nhiệt tình quá , nên Khánh có chút động tình, nhưng sau khi Khánh nghĩ lại thì anh đã kịp tỉnh táo , anh vội đứng dậy để đi về
-Thôi anh về trước đây..
-Ơ kìa.. anh về làm gì sớm thế, ngồi uống với em đã.
-Uống thế thôi.. say rồi đấy , anh về còn đi chở khách.
Ánh Dương nhìn Khánh cô liếc mắt đưa tình
-Em say anh thôi chứ mấy chai bια đâu nhằm nhò gì chứ? Anh chở khách làm gì , hãy chở em đi.
-Anh có vợ rồi, em mau quên anh đi , đừng như vậy mà.
-Hứ nếu em quên được anh thì em đã không phải cô đơn đến tận bây giờ.Anh biết em yêu anh đậm sâu như thế nào mà.
-Em hãy tìm và yêu một người đàn ông khác đi, rồi em sẽ quên đi những chuyện cũ, ngày đó anh và em chưa có gì sâu đậm tại sao em lại khó quên như vậy chứ?
-Thì mối tình đầu là mối tình khó quên nhất mà.
Vừa nói Ánh Dương vừa dựa vào vai Khánh..cô còn nặn vài giọt nước mắt khiến Khánh cảm thấy rất khó xử.
Ánh Dương nhân lúc Khánh đang có men say trong người cô liền gạ Khánh
-Ánh Khánh à, anh biết là em vẫn luôn thích anh mà, anh có thể cho em một cơ hội ở bên anh không?
-Không thể được, anh có vợ có con rồi.
-Em có làm khó gì anh đâu, em chỉ xin được làm người tình bí mật của anh thôi.
-Người tình bí mật là sao chứ?
-Có nghĩa là em sẽ lặng lẽ ở bên anh, anh vẫn ở với vợ con anh như bình thường, chỉ thi thoảng anh tới gặp em chốc nhát thôi, anh vẫn ở bên gia đình của anh còn em vẫn lặng lẽ ở bên anh.
-Không được , sao anh có thể làm vậy chứ?
-Sao không thể.. anh đang được thêm mà , anh có bớt cái gì đâu ạ.
-Như vậy là không tốt..
-Không có gì là không tốt cả, xã hội bây giờ đầy mà anh. Chỉ cần chúng ta cẩn thận thì không ai biết cả.
Khánh vẫn lắc đầu từ chối
-Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra , chúng ta không thể che giấu mãi được đâu, em đừng cố chấp nữa.
-Em sẽ cẩn thận, em hứa sẽ không bao giờ để ai biết chuyện này đâu, anh phải tin em chứ.
Ánh Dương cởi phăng cái áo và ném sang một bên, ánh mắt cô ta lả lơi mời gọi
-Anh à.. em muốn anh.. em muốn được ɭàɷ ŧ-ì-ռ-ɦ với anh.
Khánh vội quay mặt đi
-Em mau mặc áo vào đi, không ai tới nhìn thấy lại không hay.
-Bác Loan đã chốt cửa bên ngoài rồi , sẽ không một ai vào nhà được nữa.. anh còn ngần ngại gì mà không chiếm lấy em đi.
Ánh Dương ôm lấy Khánh và gạ tình, một người đàn ông đang say lại được cô em gáι nuôi gạ gẫm nhiệt tình như vậy, có mèo nào là mèo chê mỡ đâu..
Lần 1 Khánh đẩy Ánh Dương ra nhưng cứ đẩy ra Ánh Dương lại sán vào.. lần thứ 3 cô ta ngồi luôn lên đùi Khánh , bản năng đàn ông của Khánh trỗi dậy anh không kìm lòng được nữa, anh kéo Ánh Dương lên phòng ngủ của anh ngày trước rồi hai người ςย.ồภ.ﻮ ภђ.เệ.t ân ái, cái gì ăn vụng bao giờ cũng ngon hơn mà..
…
Bà Loan đi chơi về tới nhà, vừa vào phòng khách bà đã nghe thấy tiếng гêภ la của Ánh dương ở tгêภ tầng 2 bà hiểu ngay , thế là bà vội vàng đu chơi tiếp để cho Khánh và Ánh Dương thoải mái hú hí mà không sợ bị làm phiền.
Sau khi ℓêп gιườпg với Ánh Dương thì Khánh thấy rất ân hận anh vội vàng mặc quần áo để đi về thì Ánh Dương kéo lại
-Kìa anh .. anh vội gì thế?
Khánh ngậP ngừng nói
-Ánh Dương à.. anh xin lỗi… anh xin lỗi em nhé, anh không cố ý đâu…
-Ơ kìa em có trách móc gì anh đâu ạ, em ʇ⚡︎ự nguyện mà.
Khánh gãi đầu nói
-Nhưng anh cảm thấy có lỗi với em.. đáng lẽ ra anh không nên làm thế.
Ánh Dương liền ôm Khánh và nhẹ nhàng nói
-Em rất vui khi được ở bên anh , sau này em sẽ lặng lẽ ở bên anh cả đời này anh ạ.
-Không được , em phải quen bạn trai rồi kết hôn chứ , sao em có thể lặng lẽ ở bên anh mãi được.
-Em chỉ cần có anh thôi .. em không cần một ai khác nữa, anh cho em được ở bên anh mãi mãi như thế này nhé.
-Nhưng mà anh có vợ có con rồi, ở bên anh em sẽ thiệt thòi đó. Sao em không quên anh đi và tìm một người phù hợp với em hơn anh hả.
-Anh có vợ thì có sao đâu, em có bảo anh phải bỏ vợ để cưới em đâu , anh vẫn ở bên vợ con của anh như trước mà, em chỉ là nhân tình của anh thôi , em sẽ lặng lẽ ở bên anh mà không cần anh phải công khai em hoặc cho em một danh phận gì hết..em hứa chắc chắn là anh sẽ có lợi thêm chứ anh không thiệt bớt cái gì đâu ạ.
-Như vậy mãi sao được, em xinh đẹp như thế này , tại sao phải vì một người tầm thường như anh mà chịu thiệt thòi chứ?
-Em không thấy thiệt thòi, được ở bên anh là hạnh phúc to lớn nhất của em rồi ạ.
Sau một hồi nịnh nọt lấy lòng Khánh thì Ánh Dương thành công trở thành người tình bí mật của Khánh, Ánh Dương không thật lòng với Khánh nhưng cô ta rất thích cảm giác chiến thắng này, trước mặt Khánh thì cô tỏ vẻ ngoan hiền không cần Khánh công Khai và cho cô một danh phận nhưng trong đầu Ánh Dương lại nghĩ hoàn toàn khác , cô sẽ phá tan nát gia đình Khánh trong một ngày không xa.
….
Sau lần ʋụпg Ϯɾộм với Ánh Dương ở nhà mẹ thì Khánh có chút áy náy với vợ nên anh về sớm đón con và nấu cơm phụ vợ nữa.
8 giờ tối Kiều Linh vội vã đi về nhà, hôm nay cô tăng ca 3 tiếng nên cô rất mệt, cô uể oải đi vào nhà thì cô vô cùng ngạc nhiên khi thấy nhà cửa sạch sẽ , hai đứa con đã tắm sạch sẽ thơm tho, tгêภ bàn cơm canh sẵn sàng chờ cô
-Con chào mẹ.
Cu Long và cu Lâm ở trong phòng chạy ra chào mẹ
-Hai con ngoan, bố con đâu rồi.
-Bố con đang phơi quần áo tгêภ tầng ạ.
Kiều Linh vô cùng ấm lòng,đây là lần đầu tiên sau 5 năm kết hôn Khánh đã phụ cô làm hết việc nhà như thế này, những mệt mỏi áp lực công việc trong cô tan biến hết..
-Em về rồi à, nay làm có mệt không?
-Dạ em không mệt ạ.
-Thế em đi tắm đi rồi ăn cơm, để anh lấy cơm cho hai con ăn trước không hai con đói bụng.
-Vâng ạ.
Kiều Linh đi tắm cô còn cười một mình , cô vui và hạnh phúc tới mức cứ cười không ngừng được, chỉ cần chồng cô thương vợ con và cùng cô chăm lo cho gia đình nhỏ như thế thì cô sẽ cân cả thế giới luôn..
Ngày hôm sau Kiều Linh tới chỗ làm rất sớm, cô vui vẻ rạng ngời và rất có ϮιпҺ thần làm việc , Trang thấy vậy liền trêu
-Tối qua mày có tin gì vui đúng không, tao thấy hôm nay mày tươi lắm nhé.
Kiều Linh liền khoe với giọng ngập tràn hạnh phúc
-Mày biết không , tối qua tao đi làm về nhà Khánh nhà tao đón hai con về , anh ấy tắm cho con rồi dọn dẹp nấu cơm nước ϮιпҺ tươm mày ạ, tao bất ngờ lắm ý.
-Thật thế ?
-Thật luôn.
-Ô lạ nhỉ, từ trước giờ chồng mày có bao giờ mó tay vào việc gì đâu nhỉ?
-Thế thì tao mới bất ngờ đó. Tao vui lắm mày ạ, đi làm mệt thế về thấy chồng quan tâm cái là tao hết mệt luôn.Cuối cùng tao cũng đợi được ngày tao được hạnh phúc rồi phải không?
Trang nghĩ rồi hỏi Kiều Linh
-Linh này, mày không thấy lạ hả?
-Lạ là sao?
-Thì chồng mày thay đổi đột xuất như thế mày không thấy lạ à?
-Lạ .. ý mà là..?
-Ý tao là chồng mày bấy lâu nay không bao giờ làm phụ mày việc gì, bây giờ ʇ⚡︎ự dưng chồng mày thay đổi như thế … thì chứng tỏ chồng mày đang làm chuyện gì đó có lỗi với mày nên anh ta mới ʇ⚡︎ử tế với mày như thế.
Kiều Linh cau mày nói
-Trang .. mày đa nghi quá rồi đấy, tao tin tưởng chồng tao , anh ấy thương tao nhiều như vậy mà.
-Mày biết chắc là chồng mày thương mày thật sao?
-Tao chắc luôn, nếu chồng tao không thương tao thì anh ấy sẽ không chọn cách theo tao ra ngoài thuê nhà ở riêng đâu.
-Nhưng tao luôn có linh cảm mày sắp gặp chuyện không hay rồi Linh ạ? Mà linh cảm của tao trước giờ đúng lắm đấy, mày hãy cẩn thận một chút.
Kiều Linh cười xuề xoà và nhanh chóng quên đi những lời Trang nói . Vì Kiều Linh rất tin tưởng Khánh, cô tin anh sẽ không bao giờ đối xử với cô như vậy. Nhưng cô đã nhầm thật rồi, Khánh người đàn ông mà cô đang hết mực tin tưởng đang lừa dối cô.
Thời gian này Khánh và Ánh Dương đang lén lút qua lại với nhau, thời điểm này Khánh và Ánh Dương đang say tình nên hai người thường xuyên gặp nhau , nơi hai người hẹn hò chính là nhà bà Loan.
Ban ngày Khánh nói với vợ là đi chở khách nhưng thực tế là anh ta về nhà bà Loan để hú hí với Ánh Dương cả ngày, tới chiều tối anh ta mới về, Kiều Linh đi làm cả ngày tối về thấy chồng ở nhà rồi nên cô không nghi ngờ gì cả.
Cứ như thế Khánh và Ánh Dương qua lại với nhau một tháng rồi mà Kiều Linh vẫn không hề hay biết gì cả. Khánh ngày đi chơi với bồ tối về nhà diễn vai người chồng tốt, chỉ có bà Loan biết toàn bộ sự thật nhưng bà Loan lại bao che cho trai , thậm chí bà còn xúi con trai bỏ vợ để lấy bồ về, tгêภ đời này có bà Loan là một.
Kiều Linh đang ngồi làm việc thì Trang ở bên phòng bên về hớn hở khoe
-Mày nghe tin gì chưa Linh?
-Tao chưa, có gì hót à?
-Tao mới hóng được 2 tin cực hót luôn nhé,tin đầu tiên là con trai của ông Tổng về đây thay ông Tổng quản lý công việc ở đây, tin thứ 2 là có nhân viên mới tới nghe nói là cháu của chị Hà phòng bên kia.
-Ờ..
-Mày chỉ ờ thôi hả, không thấy ngạc nhiên hả?
-Không .. có gì đâu mà ngạc nhiên chứ.
-Hứ.. mày đúng là nhạt nhẽo mà.
-Thì tao thấy sao thì tao nói vậy thôi mà.Thôi tao đi giải quyết công việc đây chiều gặp lại.
-Ờ đi đi.. đi lại cẩn thận .
-Tao biết rồi.
Kiều Linh ra ngoài thang máy thì cô gặp một cô gáι nhìn rất lạ , cô đang quay đi thì cô gáι lạ kia lại chủ động làm quen với Kiều Linh.
-Em chào chị, em là Ánh Dương người mới tới phòng 02 hôm nay ạ.
Kiều Linh vui vẻ nói
-Chào em chị tên Kiều Linh làm ở phòng 01.
-Dạ em rất vui được biết chị, sau này có gì không biết nhờ chị giúp đỡ em với ạ.
-Ừm chị rất sẵn lòng, thôi chị phải đi rồi , chào em nhé.
-Dạ em chào chị.
Kiều Linh bước vội vào thang máy .. Ánh Dương nhếch mép cười:
“Trái đất tròn thật, loang quanh thế nào giờ mình lại làm cùng vợ anh Khánh… rất vui và thú vị..sau này mình có nhiều trò hay để làm rồi .. ha .. ha”
…
Kiều Linh dong xe máy ra cổng bảo vệ thì cái xe của cô phải phản chủ , nó ૮.ɦ.ế.ƭ máy không thể nào đề ga lên được, vì đang vội nên cô gửi xe máy ở cổng bảo vệ rồi cô đi ra đầu đường lớn vẫy xe ta xi, sắp tới giờ hẹn với khách hàng rồi nên cô phải đi nhanh không khách hàng đợi.
5 phút trôi qua mà Kiều Linh vẫn chưa vẫy được xe ta xi.. gấp quá mà cô không vẫy được xe thì phải làm sao?
Đúng lúc đó có một chiếc xe dừng ở vỉa hè ngay lập tức Kiều Linh chạy lại gõ cửa xe , người đàn ông hạ cửa kính xuống và hỏi
-Có chuyện gì vậy?
-Tôi đang có việc gấp, anh làm ơn chở tôi tới nhà Hàng B được không, hết bao nhiêu tiền tôi gửi ạ.
-Xin lỗi cô , tôi không chạy ta xi.
-Tôi biết nhưng giờ tôi vội quá , lại không gọi được ta xi, anh làm ơn giúp tôi , tôi gửi thêm tiền ạ.
Người đàn ông định không giúp đâu nhưng anh ấy thấy cô mặc đồng phục ngân hàng của mình anh mới thở dài
-Được rồi cô lên xe đi.
-Cám ơn anh ạ.
Tгêภ đường đi người đàn ông mới hỏi Kiều Linh
-Cô đi làm gì mà gấp vậy?
-Tôi có hẹn với khách hàng ở đó, khách hàng mới nên tôi không thể để họ chờ tôi được.
Anh ta mỉm cười
-Nhân viên gương mẫu nhỉ?
-Đó là trách nhiệm của tôi mà, tôi phải hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình ạ.
-Ồ… tôi thấy cô làm việc có trách nhiệm quá nên tôi muốn tìm hiểu về ngân hàng của cô một chút cô sẵn lòng giới thiệu chứ.
-Dạ vâng.. tôi là Kiều Linh nhân viên kinh doanh của ngân hàng ACB , một trong những ngân hàng cổ phần thương mại lớn nhất Việt Nam , chúng tôi rất hân hạnh mời quý khách tới ngân hàng của chúng tôi để trải nghiệm ạ, chúng tôi cam kết sẽ làm hài lòng quý khách hàng tốt nhất có thể ạ.
-Được tôi nhất định sẽ tới.
Thế là Ьệпh nghề nghiệp tái phát Kiều Linh tư vấn cho khách hàng mới luôn, đúng là một công đôi việc cô vừa đi gặp khách hàng cô lại vừa tư vấn cho khách hàng mới luôn
-Anh cho tôi xin tên , số điện thoại để lát về tôi liên lạc và tư vấn cho anh rõ hơn ạ.
-Trần Đình Quân.. số điện thoại 0989 999 999..
-Dạ cảm ơn anh ạ.
Đình Quân đưa Kiều Linh tới địa chỉ cô nói
-Tới rồi, cô vào gặp khách hàng đi.
-Vâng .. của tôi hết bao nhiêu tiền tôi gửi ạ.
-Cô cứ vào đi, lát chở cô về tôi tính tiền một thể.
-Ý anh là anh chờ tôi hả?
-Ừm vì tôi cũng rảnh mà..
-Nhưng sẽ hơi lâu đó, anh có việc gì thì anh cứ đi đi , lát tôi đi xe ôm về cũng được.
-Không sao tôi rảnh mà.. kiếm thêm cuốc xe có thêm tiền uống nước cũng tốt mà.
-Vâng thế anh đợi tôi ở đây nhé.
Kiều Linh nhanh chóng đi vào gặp khách hàng, ʇ⚡︎ự dưng cô thấy cái tên “Trần Đình Quân” nghe quen quen
“Sao thấy cái tên nghe quen vậy nhỉ”
Nhưng do cô đang vội gặp khách hàng nên cô nhanh chóng quên đi cái tên nghe quen quen đó.
Trần Đình Quân ngồi trong xe anh mỉm cười
“Nhân viên gương mẫu thật”
Chuông điện thoại vang lên anh liền nghe máy
-Con nghe rồi
-Đình Quân con đang ở đâu, sao còn chưa tới ngân hàng thế?
-Con đang đi làm việc mà.
-Việc gì chứ?
-Con đang chở nhiên viên đi gặp khách hàng đấy ạ.
-Trời đất, thật vậy luôn hả?
-Thật mà.
-Thế đi nhanh về đây để bố bàn giao công việc cho con, mai bố đi Mỹ rồi đấy.
-Vâng lát con về .
[..]