Nghề làm vợ chương 4

Mới sáng sớm bà Loan tỉnh dậy là bà đã cҺửι um lên rồi, tối hôm qua bà chưa cҺửι xong nên sáng nay ngủ dậy bà lại cҺửι tiếp, Kiều Linh im lặng không nói đi nói lại câu gì cô nấu đồ ăn sáng cho chồng và hai đứa con ăn để còn kịp giờ cô đi làm nữa.

Vừa thấy Kiều Linh chở hai con đi học bà Loan đã lên tầng hai khóc lóc ăn vạ con trai

-Khánh ơi Khánh à.. sao con lại im lặng thế hả con, vợ con nó ngồi lên đầu lên cổ mẹ thế mà con im lặng là sao hả?

Khánh thở dài

-Mẹ à, đúng sai thế nào mẹ là người biết rõ rất nhà, mẹ vừa ăn cắp mẹ vừa la làng con không còn gì để nói với mẹ nữa.

-À thì ra con nghe vợ con đội vợ lên đầu con không tin mẹ đúng không, mẹ đã nói từ hôm qua rồi, mẹ không lấy tiền của vợ chồng con, mẹ phải nói với con bao nhiêu lần nữa hả?

-Thế số tiền đó nó bay lên trời rồi .

-Sao con không nghĩ là vợ con nó cất tiền rồi nhưng nó lại đổ Ϯộι cho mẹ ?

-Kiều Linh không bao giờ làm thế đâu, mẹ đừng nói vậy.

-Nó nói gì con cũng nghe con tin nó như thế thì mẹ có nói sao con cũng không hiểu được. Mẹ đẻ ra con mà con không tin mẹ lại tin cái đứa khác ɱ.á.-ύ tanh lòng, mẹ thấy buồn lòng quá Khánh à.

Khánh thở dài anh không muốn nói gì thêm nữa , đứng dậy khoác áo anh liền nói

-Giờ con đi tìm thuê nhà rồi khi nào con thuê được nhà vợ chồng con sẽ dọn ra ngoài ở.

Bà Loan không tin vào tai mình , bà chưa bao giờ nghĩ sẽ có một ngày con trai bà rứt ruột đẻ ra lại nghe vợ và dọn ra khỏi nhà, bà trợn trừng mắt giận dữ

-Con chọn vợ chứ không chọn mẹ?

-Mẹ à.. đến bao giờ mẹ mới thôi chèn ép Kiều Linh, vợ con từ ngày về đây cô ấy chưa bao giờ làm gì quá đáng cả , cô ấy chăm lo cho cả gia đình mình, mẹ nghĩ mà xem bố mẹ có lương hưu nhưng bố mẹ đã phải bỏ tiền ra chi tiêu mua sắm một thứ gì chưa, lương cô ấy đi làm còn không đủ chi tiêu nhưng cô ấy vẫn luôn cố gắng hết sức, thế mà mẹ chưa bao giờ công nhận cô ấy lúc nào mẹ cũng tìm cách chèn ép ЬắϮ пα̣t cô ấy.. con quyết định rồi hôm nay con sẽ ra ngoài thuê nhà và sống riêng một thời gian.. sau này rồi tính tiếp.

Bà Loan giận dữ quát

-Có lần sau sao..? Khánh mày nghe cho rõ đây nếu mày dọn ra khỏi nhà thì tao sẽ từ mặt mày, tao sẽ coi như không có thằng con như mày nữa, cũng đồng nghĩa với việc mày không bao giờ được phép bước chân vào căn nhà này nữa.. mày cứ suy nghĩ cho kỹ đi.

Khánh không nói gì và đi thẳng bên ngoài , bà Loan nghiến răng nghiến lợi

-Khánh mày đứng lại.. mày đứng lại cho tao..

….

Khánh vẫn không đứng lại anh đi thẳng ra ngoài , mặc cho bà Loan có gào khóc ăn vạ sức chịu đựng của anh có giới hạn và lần này anh quyết định ra ngoài ở riêng thật.

….

Khánh vừa lái xe đi khỏi ngay lập tức bà Loan ngừng khóc ngừng ăn vạ luôn, bà lấy điện thoại ra gọi cho con gáι

“A lô mẹ à”

“Út .. con sang đây mẹ có chuyện cần bàn”

“Vâng con sang luôn”

Cô Út vừa vào tới nhà bà Loan liền kể lể

-Con d᷈-/i᷈ kia nó xúi thằng Khánh ra ngoài ở riêng rồi đấy.

-Mẹ nói thật sao, chị Linh và anh Khánh ra ngoài ở riêng ư?

-Ừ.. thằng Khánh hôm nay đi tìm thuê nhà rồi, thuê được nhà là nó ra ở riêng luôn.

Út chẹp miệng rồi nói

-Con đã bảo với mẹ rồi, con Kiều Linh nó không vừa đâu nó xúi giục anh Khánh ngay nó chả chịu ở chung với bố mẹ đâu.

-Thằng Khánh nghe vợ lắm , nó thà chọn vợ chứ không chọn mẹ nó, biết thế ngày xưa tao không đẻ nó ra rồi.

-Con bảo rồi chỉ có con gáι của mẹ mới nghe lời mẹ thôi còn con trai mẹ sớm muộn nó cũng theo vợ nó thôi nó đâu cần mẹ chứ?

Cô Út không động viên khuyên bảo mẹ thì thôi cô lại suốt ngày tìm cách nói xấu anh trai và chị dâu khiến bà Loan càng thêm giận dữ

-Thế hôm nay anh Khánh đã nói gì với mẹ?

-Nó bảo hôm nay nó đi tìm thuê nhà, thuê được thì nó dọn đi.

-Đã thế mẹ tống luôn đi.. không cho ở thêm một ngày nào nữa..

-Ý con là đuổi luôn sao?

-Vâng đuổi luôn, chứa chấp gì cái loại con trai bất hiếu con dâu thì mất dạy đó chứ, đuổi luôn và ngay mẹ ạ.

-Thế có nhẫn tâm quá không thằng Khánh là anh trai con đấy..

-Anh trai thì làm gì tầm này, anh trai con nhưng suốt ngày anh ấy nghe vợ lần trước anh còn bênh vợ cҺửι con đó thôi. Cái loại anh đó con không cần đâu.

-Nhưng dù sao nó cũng là con trai của mẹ … sao mẹ có thể..

-Mẹ đúng thật là, mẹ dễ tính thế nên con trai mới con dâu mới leo lên đầu mẹ ngồi đó, nhà là phải có nóc , bố mẹ nói con cái phải nghe theo, đằng này mẹ nói một câu con cãi 2 câu thế còn ra thể thống gì nữa, mẹ còn ʇ⚡︎ử tế chứ con thì con đuổi đâu rồi ở đó mà mất dạy à.

Bà Loan đang tức giận lại được cô Út mô kích đủ chuyện thế là bà nghe con gáι và quyết định đuổi con trai và con dâu cùng 2 đứa cháu trai nhỏ tuổi ra khỏi nhà ngay hôm đó bà không cần biết là con trai đã thuê được nhà hay chưa nhưng bà và cô Út đã lên tầng 2 thu hết đồ đạc của con trai và con dâu cho hết vào thùng giấy to và khệ nệ bê ra cổng..

5 giờ chiều Kiều Linh đi đón hai con về tới cổng thì cửa cổng đã khoá bên trong cô mới gọi cho bố chồng cô nhưng bố chồng cô không ở nhà , bà mẹ chồng nghe thấy tiếng gọi bà đi ra và bảo

-Chuyện gì mà ầm ĩ thế?

Kiều Linh mới hạ giọng và nhẹ nhàng nói

-Mẹ mở cửa để con cho các cháu vào nhà ạ.

-Nhà nào là nhà của chúng mày mà vào hả.. mày có nhìn thấy mấy cái thùng giấy kia không.. đồ đạc của chúng mày đấy.. chúng mày thích ra ở riêng mà. Vậy thì đi đi vác mặt về nhà tao làm gì nữa… cút xéo.

Trước mặt hai cháu nội mà bà Loan có thể nói ra những lời nặng lời như vậy không hiểu bà ấy đang suy nghĩ gì nữa

Kiều Linh vội gọi điện cho Khánh hỏi thì anh nói lúc sáng anh có nhắc với mẹ chuyện anh dọn nhà ra ở riêng nhưng anh chỉ mới nói như thế chứ anh cũng chưa ҳάc định sẽ ra ngoài ngay thế mà bà Loan đã dọn hết đồ và không cho vợ chồng anh về nhà rồi, đúng là cạn tình cạn nghĩa. Tình nghĩa mẹ con còn không bằng một người dưng xa lạ.

Lúc đó Khánh đang đi chở khách ở xa nên anh không về kịp , Kiều Linh mới đưa hai con về ông bà ngoại trước , đồ đạc thì cô đợi chồng cô về , cô muốn hai vợ chồng cô nói chuyện rõ ràng với bố mẹ chồng cô rồi mới chuyển đi cô không muốn vợ chồng cô chuyển đi trong khi tất cả mọi chuyện vẫn chưa được sáng tỏ như vậy.

Tối hôm đó sau khi gửi hai con ở ông bà ngoại , Khánh và Linh về nhà để nói chuyện với bà Loan nhưng bà Loan không mở cửa cho hai vợ chồng vào nhà, chìa khoá cổng bà đã thay mới nên Khánh cũng không thể mở cửa vào được, tới khi ông Thành về thấy hai vợ chồng Khánh ở ngoài ông mới ngạc nhiên hỏi

-Sao hai đứa không vào nhà mà lại đứng ngoài này?

-Mẹ không cho chúng con vào ạ.

Ông Thành nhìn khoá mới thì ông thở dài

-Mẹ con lại gây chuyện nữa hả?

-Bố gọi mẹ con mở cửa rồi vợ chồng con vào nhà nói chuyện ạ.

-Ừm.

Ông Thành ᵭ.ậ..℘ cửa rồi gọi

-Bà Loan mau mở cửa cho tôi.

Bà Loan không thể không nghe nên bà đành phải mở cửa

-Ông vào thôi , còn hai đứa kia nó thích ra ngoài ở riêng thì đừng có bước chân vào nhà nữa.

-Bà bị điên rồi hả, bà già rồi làm ơn sống ʇ⚡︎ử tế dùm tôi đi, sống để đức cho con không người ta cҺửι vào mặt bà đó.

-Hừ tôi thách đứa nào cҺửι tôi đấy.

-Chúng nó làm gì mà bà đuổi chúng nó thế hả?

-Tôi đâu có đuổi đâu vợ chồng nó giờ khá giả rồi nên chúng nó muốn ra ngoài ở riêng cho thoải mái mà, tôi cấm làm sao được chúng nó.

-Bà dọn hết đồ của chúng nó đi mà bà bảo là không đuổi chúng nó à, có chuyện gì từ từ bảo nhau việc gì mà bà cứ xồn xồn lên thế , bà lại nghe con Út nó xúi dại chứ gì.

-Ông im đi , không biết gì thì ông ngậm mồm vào đi .

Khánh liền nói

-Bố mẹ đừng cãi nhau nữa,, vào nhà rồi con nói chuyện.

…..

Bà Loan ngồi bình thản như không có chuyện gì, ông Thành nhẹ nhàng nói

-Để bố ra mang đồ của các con vào nhà, vợ chồng con đừng đi đâu cả ở nhà với bố mẹ nhé.

Khánh liền trả lời

-Thôi bố ạ, dạo này mẹ con và Kiều Linh sảy ra nhiều chuyện quá con muốn ra ngoài ở riêng một thời gian ạ, con sợ mẹ con và vợ con cứ gây chuyện với nhau như thế mãi không ổn bố ạ.

-Nhưng giờ ra ngoài thuê nhà đắt lắm con ạ, ở nhà nhưng hôm bố rảnh bố trông con cho, ra ở riêng nhiều cái khổ lắm các con suy nghĩ lại đi.

Khánh vẫn quyết định ra ở riêng

-Thôi bố cứ để vợ chồng con ra ngoài ở một thời gian sau này mọi hiểu lầm được hoá giải thì chúng con về ạ.

Bà Loan nói giọng thách thức

-Muốn đi thì cứ đi thôi, chả ai giữ đâu..sau này nhớ đừng vác mặt về nhà này là được

-Bà có câm mồm lại không.. bà nói mà không suy nghĩ à?

-Tôi đang nói rất ʇ⚡︎ử tế đó thôi..ông to mồm cái gì?

Cuối cùng thì Khánh và Linh xin phép ông Thành và bà Loan trước khi dọn ra ngoài , hai người xin phép đàng hoàng ʇ⚡︎ử tế.. ông Thành muốn giữ vợ chồng Khánh ở lại lắm nhưng không được còn bà Loan thì cứ tìm cách đuổi đi .. Khánh và Linh vừa ra khỏi cổng bà Loan đã đóng sầm cửa lại và còn nói thẳng là bà không bao giờ muốn gặp lại vợ chồng khánh cùng hai đứa cháu nội nữa..

Vì chưa thuê được nhà nên đêm đầu tiên hai vợ chồng con cái về nhà ngoại ngủ nhờ, sáng hôm sau Kiều Linh tới chỗ làm cô mới nhờ đứa bạn tìm nhà hộ

-Thế mày ra ngoài thuê trọ thật đấy à?

-Ừ thật, mày xem tìm hộ tao với nhé.

-Để tao hỏi anh họ tao xem sao, trước anh tao có nhà cho thuê mà.

-Ờ mày hỏi luôn đi nhé.

Nhờ có bạn hỏi hộ nên Kiều Linh đã tìm được nhà mỗi Ϯộι giá thuê hơi cao, 5 triệu một tháng đối với vợ chồng cô bây giờ là cả một vấn đề nhưng vì chưa tìm được nhà thấp hơn nên hai vợ chồng cô quyết định thuê tạm 1 tháng rồi đi tìm nhà thấp hơn sau. Trước mắt cứ lo chỗ ăn chỗ ở cho vợ chồng cái con trước đã.

Cũng may nhà mới thuê lại ở gần nhà ngoại nên việc đưa đón hai con trai đã có bà ngoại lo, bà còn tranh thủ dọn dẹp cơm nước hộ để Kiều Linh ở lại tăng ca kiếm tiền, ngày trước vì phải lo về sớm đón con nên Kiều Linh chưa bao giờ ở lại tăng ca cả, nên mức lương của cô cứ giữ nguyên như thế , giờ tăng ca kiếm thêm nên cũng đỡ hơn chút. Kiều Linh và Khánh hứa với nhau cả hai vợ chồng sẽ cố gắng kiếm tiền để lo cho các con và lo cho gia đình nhỏ của mình, Kiều Linh tin rằng chỉ cần hai vợ chồng cố gắng làm việc kiếm tiền thì cuộc sống của vợ chồng cô sẽ ổn hơn..Kiều Linh tin vào câu nói “ Thuận vợ thuận chồng tát biển đông cũng cạn”

Ra ở riêng vì phải lo nhiều khoản tiền hơn, nên Khánh đi chở khách nhiều hơn, Kiều Linh gửi hai con trai ở nhà ông bà ngoại cô cũng ở lại tăng ca để kiếm thêm tiền.. cứ thế hai vợ chồng lao đầu vào kiếm tiền một cách chăm chỉ.

….

Hai tuần trôi qua ..

Bà Loan ở nhà cứ mong ngóng Khánh về, miệng bà cҺửι con trai như thế nhưng trong thâm tâm bà không muốn Khánh dọn đi, bà ghét con dâu chứ con trai bà thì bà không ghét, hôm đó thấy con trai bênh vợ thì bà tức bà nói vậy thôi ..chứ ngày hôm sau bà đã thấy hối hận rồi

Út đưa con sang chơi và nói

-Bà Ngoại nay đãi mẹ con Bống món gì đấy.

-Bà còn chưa đi chợ ..

-Thế mẹ mua tôm nhé, mực trứng, ghẹ nữa.. để con hấp bια xả.

Bà Loan bĩu môi

-Suốt ngày mẹ con mày chỉ nghĩ tới ăn thôi.

-Hứ mẹ lại tiếc cháu à, với lại số tiền trước mẹ lấy của chị Linh đấy , giờ cứ lôi ra mà ăn thôi .. của chùa mà.

-Hừm.. lần nào mẹ con mày cũng ngốn của tao hơn triệu đấy, không cho tao được đồng nào chỉ bòn ăn thôi, đúng là con gáι cái bòn.

-Thì giờ mẹ nuôi con sau này con chăm mẹ, đi đâu mà thiệt chứ.

-Chị chỉ được cái mồm.

-Mà mấy hôm nay anh Khánh có gọi điện cho mẹ không?

Bà Loan thở dài buồn bã

-Không… cái thằng con bất hiếu .. đi hai tuần rồi mà không gọi về cho mẹ cuộc nào.

Cô Út liền hỏi

-Mẹ sao thế.. nhớ con nhớ cháu rồi đấy à?

Bà Loan gật đầu thừa nhận

-Ừ .. tao chỉ ghét con Linh thôi chứ thằng Khánh và hai đứa cháu nội thì tao vẫn thương mà.. giá mà ba bố con nó về đây thì tốt quá, còn con Linh thì giờ nó có ૮.ɦ.ế.ƭ tao cũng chẳng quan tâm đâu.

-Tức là mẹ muốn anh Khánh với cu Long cu Lâm về còn chị Linh thì không được phép về đúng không?

-Ừ giá mà thằng Khánh ly hôn với con Linh rồi mang hai đứa con về đây nhỉ?

Cô Út cười rồi nói

-Thế mẹ muốn con trai với cháu nội về đây sống với mẹ không?

-Có .. con tao cháu tao mà .. nhưng thằng Khánh phải ly hôn với con d᷈-/i᷈ kia .. tao có ૮.ɦ.ế.ƭ cũng không chấp nhận cho con d᷈-/i᷈ đó bước chân về nhà tao nữa đâu.

-Được rồi, con sẽ nghĩ cách giúp mẹ…

[..]

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được ᵭάпҺ dấu *