Nghề làm vợ chương 17

Trước câu hỏi của Trang , Kiều Linh thẳng thắn trả lời :

-Tao cũng không chắc chắn nữa, nhưng hôm nay khi nghe tin Khánh cưới vợ mới thì tao thấy bình thường hơn rồi.. tao không còn buồn và suy nghĩ nhiều như trước nữa .

Trang vui vẻ gật đầu

-Vậy là mày buông bỏ được rồi đấy..tao mừng cho mày, chuyện tốt thế này đáng lẽ chúng ta phải đi uống ɾượu chứ, uống trà sữa đúng là vô ích mà.

-Vậy đi uống ɾượu..

-Tuyệt vời, chúng ta đi ăn hải sản đi, tao mời.

-Ô kê đi luôn.

Trang chở Kiều Linh ra nhà hàng hải sản.. hai người gọi một nồi lẩu hải sản rồi gọi thêm hai chai ɾượu và ngồi lai dai..

-Nào cạn ly nào.. ly này là tao chúc mày bắt đầu một sống cuộc ʇ⚡︎ự do thoải mái nhé.

-Cám ơn mày.

-Ly thứ 2 tao tao chúc mày thoát khỏi cái gia đình ngục tù trần gian kia.

-Cám ơn mày lần 2 nhé..

-Ly thứ 3 tao chúc 3 mẹ con mày luôn vui vẻ hạnh phúc và bình an cả cuộc đời.

-Cám ơn mày lần 3 nhé..

-Ly thứ 4 tao chúc mày sẽ tìm được một người đàn ông tốt để bù đắp cho mày những tất cả ..

-Cám ơn mày lần 4 nhé…

-Ly thứ 5 tao chúc mày..

-Thôi thôi tao xin mày.. mày cho tao nghỉ tao ăn chứ, uống dồn dập thế tao say chắc luôn ý..

-Ơ cái con này tao chưa chúc xong mà,ly thứ 5 tao chúc mày thành công thẬt nhiều trong công việc nhé..

-Ờ tao cám ơn mày..

-Ly thứ 6 tao chúc mày thật nhiều sức sức khoẻ để kiếm thật nhiều tiền để nuôi hai đứa nhỏ..

Kiều Linh bắt đầu hoa mắt chóng mặt..

-Ợ.. cám ơn mày..

-Ly thứ 7 chúc cho tình bạn 10 năm của chúng ta .. thêm mẤy lần 10 năm nữa ..

-Ợ ..

Sau uống hết 7 ly ɾượu đầy thì Kiều Linh đã say .. cô cô gắp con tôm còn chưa kịp cho vào mồm thì Trang đã giục

-Đến lượt mày chúc tao rồi đó.. bắt đầu thôi.

-Nhưng mày còn phải chở tao về đấy.. mày uống vừa thôi .

-Tao chưa say đâu mới có 7 ly thôi mà.. giờ tới lượt mày chúc tao, tao muốn nghe mày chúc tao mà.

-Thôi được rồi, đã thế hôm nay chơi tới bến luôn đi.

-Được đấy, lâu lắm rồi tao vớ mày không vui như vậy rồi mà, nay chơi tới bến luôn đi.

Trang và Kiều Linh nhậu say quậy tưng bừng cả quán lên, hai cô bạn thân lâu lắm rồi mới có dịp nhậu với nhau vui vẻ như thế.

Tình cờ Đình Quân và Hoàng Nam cũng đi ăn ở nhà hàng hải sản đó, hai anh ăn ở tгêภ tầng dành cho khách víp , còn Trang và Kiều Linh ngồi ở tầng dưới dành cho khách thông thường, thấy ở dưới tầng 1 ồn ào Hoàng Nam liền hỏi nhân viên

-Ở dưới tầng có chuyện gì mà náo nhiệt thế?

-Dạ ở tầng 1 có hai chị đang nhậu say xỉn nên hơi ồn ạ.

Đình Quân tò mò hỏi Hoàng Nam

-Tôi nghe giọng quen quen cậu ạ..

-Ừm hình như giọng Kiều Linh thì phải…

Hoàng Nam và Đình Quân liền đi xuống tầng 1 rồi hai người nhìn nhau cười

-Đúng là Kiều Linh .. thật.,

Đúng lúc đó có ông khách nam thấy hai cô gáι say ɾượu thì ông khách lại gần rủ rê

-Hai em sao mà uống say thế, để anh đưa hai em về nhé..

Ông khách dê xồm định ôm Kiều Linh thì Đình Quân đi tới tóm lấy tay ông ta anh trừng mắt cảnh cáo

-Cô ấy là người của tôi.. phiền ông tránh xa ra..

-Này cậu là ai hả.. tôi để ý thấy hai cô gáι đi một mình, cậu là người ngoài thì cậu lo chuyện bao đồng làm gì chứ?

-Tốt nhất ông câm mồm và cút đi , đừng để tôi phải điên lên..

Ông khách đang định gân cổ lên để cãi cố với Đình Quân thì Hoàng Nam túm lấy cổ áo ông ta và trừng mắt quát

-Biến ngay..

Ông Khách dê xồm cũng phát hoảng vì thấy hai người đàn ông cùng bảo vệ một cô gáι như vậy, ông Khách biết một mình không làm gì được nên ông ta chuồn luôn..

Đình Quân đỡ Kiều Linh để cô dựa vào người mình rồi anh gọi

-Kiều Linh.. Kiều Linh.. em say tới mức này sao?

Hoàng Nam đứng cạnh cũng lo lắng cho Kiều Linh không kém

-Hôm nay chồng cũ của cô ấy cưới vợ.. chắc cô ấy buồn nên uống nhiều như thế.

Đình Quân thở dài anh nhìn Kiều Linh với ánh mắt thương cảm

-Cô đúng là đồ ngốc mà, việc gì phải buồn vì một người không xứng đáng như vậy chứ”

Hoàng Nam liền nói

-Cậu cứ về đi .. để tôi đưa Kiều Linh về.

Đình Quân đương nhiên là không đồng ý

-Tôi đưa Kiều Linh về, cậu cứ đi về trước đi.

Hải Nam và Đình Quân tranh giành nhau để đưa Kiều Linh về , Đình Quân giữ chặt Kiều Linh trong ʋòпg tay của mình còn Hoàng Nam thì nắm tay Kiều Linh và kéo lại, hai người đàn ông dành hết sự quan tâm cho Kiều Linh và quên luôn sự tồn tại của Trang ở đó, Trang say ɾượu nằm gục ở bàn nhưng không ai quan tâm, hai người đàn ông quyền lực kia chỉ quan tâm tới Kiều Linh và cả hai đang tranh giành để được đưa Kiều Linh về.

Đình Quân gạt tay Hoàng Nam ra khỏi người Kiều Linh và nói

-Tôi sẽ đưa Kiều Linh về, cậu bỏ tay ra đi.

Hoàng Nam thấy mình không tranh với Đình Quân được nên anh thở dài rồi quay mặt đi, thì Đình Quân gọi lại

-Hoàng Nam cậu cứ thế mà đi về sao?

-Thế cậu muốn gì nữa đây.

-Cậu đưa Trang về đi ..

Lúc đó Hoàng Nam mới nhìn thấy Trang.. Hoàng Nam thở dài

-Chết tiệt…

Đình Quân đã tranh đưa Kiều Linh về nên Hoàng Nam không còn cách nào khác là phải đưa Trang về.. người Nam muốn đưa về là Kiều Linh thế nhưng lại bị Đình Quân tranh mất , Hoàng Nam thở dài ngao ngán

“Trời đất .. bực mình quá mà..”

Hoàng Nam còn đang bực mình thì Trang đã oẹ oẹ và nôn hết ra xe ô tô của Hoàng Nam.. mùi chua loét bốc lên .. Hoàng Nam bịt mũi

-Trời ơi.. đúng là điên mất thôi.. Trang.. cô dám nôn ra xe của tôi hả?

Hoàng Nam còn chưa kịp lấy giấy lau miệng cho Trang thì Trang đã nhào vào lòng Hoàng Nam rồi, Hoàng Nam vội đẩy Trang ra nhưng Trang ôm chặt quá nên anh không đẩy được.. bất chợt Trang nói giọng lè nhè:

“Kiều Linh à, tao thích anh Hoàng Nam.. tao thích anh Hoàng Nam lắm tao phải làm sao đây”

Hoàng Nam im lặng.. anh có chút ngạc nhiên khi biết Trang thích mình, nhưng thời điểm hiện tại người anh thích chính là Kiều Linh.

Hoàng Nam đẩy Trang ra mãi mới được, anh để cô nằm dựa vào ghế rồi anh nhanh chóng lái xe đưa Trang về.

….,

Đình Quân chở Kiều Linh về tới cổng nhà Kiều Linh

-Kiều Linh .. tới nhà rồi.

Kiều Linh ngủ không biết gì cả, Đình Quân xoa đầu Kiều Linh và nói

-Tại sao lại uống say tới mức này chứ.. em vẫn còn đau lòng về anh ta như vậy sao?

Kiều Linh vẫn ngủ không biết gì.. Đình Quân nhìn Kiều Linh ngủ mà anh không kìm lòng được anh tiến lại gần mặt Kiều Linh.. ʇ⚡︎ự dưng anh muốn hôn lên đôi môi ấy..

Cả người Đình Quân nóng ran , tιм ᵭ.ậ..℘ thình thịch , cuối cùng thì anh đã không thể kìm lòng được nữa anh ghé sát lại gần và hôn trộm Kiều Linh..

Nụ hôn trộm đầu tiên Đình Quân chỉ chạm môi rồi thôi , nhưng sau đó Đình Quân lại tham lam muốn hôn nữa, nụ hôn trộm lần 2 lâu hơn lần 1 , Đình Quân thật sự dung động rồi, anh ʋòпg tay ôm Kiều Linh và hôn cô . Tới khi mẹ của Kiều Linh đi ra mở cửa thì đình Quân mới vội vàng buông Kiều Linh ra.. anh vội xuống xe và chào mẹ Kiều Linh

-Cháu chào cô, Kiều Linh say ɾượu nên cháu đưa Kiều Linh về ạ.

-Ôi trời .. cái con bé này sao lại uống say tới mức đó chứ.. mà cô tưởng con bé đi với cái Trang mà.

-Dạ Trang say nên về trước rồi ạ.

-Ờ thế cám ơn cháu nhé.

-Dạ để cháu đỡ kiều Linh vào nhà ạ.

Đình Quân bế Kiều Linh vào phòng ngủ , anh đặt cô nằm xuống rồi còn nhân cơ hội không có ai trong phòng anh hôn trộm Kiều Linh một cái nữa, sau đó anh mới đi ra ngoài, mẹ Kiều Linh pha trà còn Đình Quân thì nhìn xung quanh rồi hỏi

-Hai đứa nhỏ đâu rồi cô?

-À hôm nay bố hai đứa cưới vợ nên hai đứa nhỏ qua bên đó rồi , chắc phải tối mai mới về.

-Vâng cô.Cháu nghe nói trước Kiều Linh lấy anh ta cô ấy khổ lắm đúng không cô?

Mẹ Kiều Linh buông tiếng thở dài trách móc:

-Buồn thật cháu ạ, cái Linh nhà cô nó hết lòng hết dạ vì gia đình chồng , nhưng nó lại bị cả nhà chồng hãm hại hết lần này tới lần khác , bây giờ ly hôn rồi nhưng chồng nó không chu cấp tiền nuôi hai đứa con, nên cái Linh nhà cô vất vả lắm nó làm đủ thứ việc để kiếm tiền nuôi con .. nhiều lúc cô không hiểu tại sao những người ác lại sống thảnh thơi như vậy đó.

Đình Quân vui vẻ nói

-Cô đừng buồn nữa nhé, sau này Kiều Linh chắc chắn sẽ hạnh phúc , sẽ có người yêu thương và chăm sóc 3 mẹ con cô ấy cả cuộc đời cô ạ.

-Ừ cô cũng mong là vậy.

-Chỉ cần Kiều Linh chịu mở lòng thêm một lần nữa thì chắc chắn sẽ có người mang lại hạnh phúc cho cô ấy..

Đình Quân lái xe về nhà , anh nằm nhớ lại 3 lần anh hôn trộm Kiều Linh rồi anh ʇ⚡︎ự cười một mình

“Giờ mình đã biết trái tιм mình hướng về ai rồi..”

Đình Quân nằm tương tư rồi ʇ⚡︎ự cười một mình, vì lỡ hôn trộm người ta mà cả đêm Đình Quân thao thức không ngủ được…4 giờ sáng rồi nhưng Đình Quân vẫn nhìn trần nhà rồi lại cười vu vơ một mình.

…,

Sáng hôm sau Kiều Linh vừa tới cơ quan thì cô thấy Trang ngồi đơ ra đó , mặt đỏ bừng bừng ..

-Trang .. mày sao thế?

Trang vội kéo tay Kiều Linh

-Kiều Linh à.. tối qua anh Hoàng Nam đưa tao về đó.. trời ơi sáng nay tao nghe mẹ tao kể lại mà tao sung sướиɠ muốn hét lên mày ạ..

Lúc này Kiều Linh mới nghệt mặt ra hỏi Trang:

-Ơ thế không phải tối qua mày đưa tao về hả?

-Không .. tao say tới nỗi gục tại quán luôn mà, Sáng tao nghe mẹ tao mới biết Hoàng Nam đưa tao về đó, tao làm sao mà đưa mày về được chứ.

-Thế thì ai đưa tao về, tao cứ nghĩ là mày đưa tao về nên tao không hỏi mẹ tao , sáng mẹ tao đi có việc sớm nên bà cũng không nói gì với tao cả.

-Tao đâu biết đâu.., hay là…

Mắt Trang sáng bừng lên

-Hoàng Nam thường đi cùng sếp Đình Quân.. hay là tối qua sếp Đình Quân đưa mày về … ?

Kiều Linh gãi đầu hoang mang

-Không thể nào..

-Tao nghĩ chắc đúng rồi ý, hay để tao hỏi anh Nam nhé.

-Thôi không cần đâu… thôi lo làm việc đi…tới giờ rồi.

Kiều Linh vừa ngồi làm việc thì chuông điện thoại vang lên

-A lô.

-Em quên pha cà phê cho anh à?

-À.. tôi đi pha luôn đây.

Kiều Linh pha cà phê xong cô mang vào phòng Tổng Giám đốc

-Cà phê của Sếp đây ạ.

-Cám ơn em.. em thấy trong người khoẻ hơn chưa?

Kiều Linh thấy chột dạ.. vậy là cái Trang nói đúng người đưa cô về tối qua chính là Đình Quân thật, cô cười gượng rồi trả lời

-Tôi khoẻ rồi..

-Em ngồi xuống đi .. anh có chuyện muốn nói.

Kiều Linh ngồi xuống cô thấy run run cô ngại không giám nhìn Đình Quân , Đình Quân đứng dậy anh đi lại gần cô .. cô càng ngại ngùng thì anh càng tiến lại gần cô hơn.. anh ghé vào sát mặt cô và nói:

-Nhìn em vẫn xanh xao lắm… lần sau đừng uống nhiều như vậy nữa.

Kiều Linh ấp úng nói

-Cám ơn sếp đã đưa tôi về ..

-Em có biết hôm qua đã sảy ra những chuyện gì không?

Kiều Linh lại càng run hơn

-Tôi không.

-Vậy để anh kể cho em nghe nhé, em say nằm gục xuống bàn , sau đó có một ông khách già tới đòi đưa em đi, anh đã ngăn ông ta lại, ông ta còn doạ cả anh nữa đấy.. coi như hôm qua anh giúp em một việc rồi, em không tính trả ơn anh à?

-Trả ơn .. vậy tôi phải trả ơn anh như thế nào đây?

-Em đi ăn tối cùng anh., như vậy có được không?

-Vâng .. vậy hôm nào anh rảnh thì anh gọi tôi.

-Hình như là chỉ khi nào em tới cơ quan làm việc thì anh mới có thể gọi cho em , còn hết giờ làm việc có bao giờ anh gọi được em đâu. Tin nhắn của anh em cũng không thèm đọc nữa.

-Thì đúng mà.. hết giờ ở cơ quan tức là hết giờ làm việc mà sếp.Nên có vấn đề gì sếp cứ bảo tôi lúc tôi ở cơ quan.Còn ra khỏi cơ quan là hết giờ làm việc rồi.

Đình Quân nhìn Kiều Linh rồi hỏi nghiêm túc

-Anh phải làm sao thì em mới coi anh là ngoại lệ của em .. anh muốn được làm ngoại lệ của em..

-Chuyện đó.. tôi nghĩ là không cần thiết đâu ạ.

-Nhưng anh thật sự rất muốn.. anh có thể làm tất cả mọi thứ để được làm ngoại lệ của Kiều Linh , em đồng ý nhé.

-Chuyện đó thật sự cần thiết không?

-Rất cần thiết.

-Thôi được rồi, từ giờ sếp có thể gọi cho tôi bất cứ khi nào.

-Cám ơn em..

Kiều Linh định đứng dậy để về phòng làm việc thì Đình Quân đã ngăn cô lại..và đưa cho cô cốc nước.

-Em uống đi..

-Gì vậy?

-Nước giải ɾượu rất thơm và mát.. em xuống xong sẽ thấy người đỡ mệt hơn đó.

-Cám ơn sếp..

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được ᵭάпҺ dấu *