Lòng người chương 7

Tác giả: An Yên

Cuộc điện thoại như sét ᵭάпҺ ngang tai Hoàng Thế. Anh như không tin vào những gì mình đang nghe thấy. Mãi một lúc sau, anh mới lắp bắp:

– Cái …cái gì cơ?

Thục Khuê nhận ra thái độ của chồng rất nhanh, cô lay lay tay anh:

– Sao thế chồng? Xưởng gỗ có chuyện gì sao?

Phía bên kia, giọng của Dũng vàng lên:

– Trước khi chuyển hàng rời đi, em đã kiểm tra cẩn thận rồi, vậy mà chẳng hiểu sao xe đến công ty bên kia, họ phản hồi về là mình làm sai mẫu và nhiều sản phẩm bị hỏng anh ạ!

Thế cau mày lại, kiểm tra mọi thông tin trong đầu rồi nói:

– Vô lý thật. Được rồi, anh đang tгêภ đường về, tới nơi anh sẽ kiểm tra lại xem.

Tắt máy, Thế mới quay sang trả lời câu hỏi của Khuê:
– À, lô hàng có chút trục trặc, để về xưởng anh giải quyết. Em đừng lo, không sao đâu, hàng bên mình chất lượng tốt mà.
Ông An nghe con trai nói thì lên tiếng:
– Lần này chẳng hiểu sao các công ty lớn nhỏ lại hủy hợp đồng nhiều thế nhỉ? Có lẽ còn nên xem lại khâu kỹ thuật, xem có gì sai sót không, mọi chuyện vốn rất bình thường mà.

Thế gật đầu:
– Dạ vâng ạ, chúng ta cũng không gây sự với ai để đến nỗi xảy ra cơ sự như thế này, để con tìm hiểu xem ạ!
Về tới nhà, Thế giục Khuê vào nghỉ ngơi, còn mình đi sang xưởng gỗ. Vừa vào phòng làm việc, anh gọi Dũng tới:
– Họ nói xưởng chúng ta sai những điều gì?

Dũng đưa những hình ảnh bên phía đối tác và nói:
– Vì anh giao hợp đồng cho em nên họ liên hệ trực tiếp với em. Những chi tiết này em đã cho thợ làm cẩn thận để tránh sai sót, làm ngày làm đêm thay nhau. Em còn chăm lo sức khỏe cho họ như anh nói đến công nhân đủ tỉnh táo và ϮιпҺ thần làm việc. Khi đưa hàng lên xe, em đã kiểm tra kỹ rồi, vậy mà mấy tấm ảnh họ gửi quả đúng y lời họ nói, em không hiểu sai vào lúc nào và vì sao nữa, bởi xưởng mình dù đông nhưng không có người lạ vào xưởng. Vậy thì những sản phẩm ђ-ư ђ-ỏ.ภ.ﻮ đó làm sao có thể xuất hiện được nhỉ?

Dũng là trưởng phòng kỹ thuật, một người có tay nghề rất giỏi nên Thế hoàn toàn yên tâm giáo phần thi công cho Dũng. Lúc này, anh nhìn vào những hình ảnh tгêภ điện thoại rồi nói:

– Có khi nào họ nhầm lẫn không nhỉ? Nhưng những hoa văn này là ᵭộc quyền của xưởng mình, làm sao mà lẫn được? Thôi để anh gọi cho họ xem sao.

Hoàng Thế nói xong thì lấy máy gọi cho bên đối tác:
– Alo, giám đốc Hải ạ? Tôi là Hoàng Thế đây. Tôi đang điều tra về những sai sót trong lô hàng vừa rồi. Trước hết, tôi xin lỗi anh vì hợp đồng này chúng ta lần đầu hợp tác, bên anh là công ty lớn mà như thế này thật ngại quá, tôi mong bên anh cho chúng tôi một chút thời gian để tôi điều tra được không ạ? Vì mọi chuyện rất vô lý, chúng tôi đã làm rất cẩn thận, vậy mà chỉ có khâu vận chuyển từ công ty chúng tôi sang công ty các anh lại xảy ra sự cố đó.

Phía bên kia, giám đốc Hải nói:

– Ý của anh là chúng tôi dựng chuyện hay sao? Tôi đã gửi những hình ảnh sang Zalo của cậu Dũng rồi đấy, mọi thứ rành rành như vậy, sai thế nào được? Tôi cũng có muốn những chuyện như thế này xảy ra đâu?

Hoàng Thế vẫn cố gắng giải thích:
– Tôi không nói bên anh dựng chuyện. Ý của tôi là chúng tôi đã kiểm tra rất kỹ mà vẫn có những sai sót vô lý, thế nên tôi mới xin anh thời gian điều tra, mong anh đừng hủy hợp đồng!
Hải cười:

– Anh Thế, chắc xưởng của anh kinh doanh nhỏ lẻ nên không rõ. Tôi là người làm ăn. Trong kinh doanh, mỗi thời khắc đi qua có thể giúp chúng ta kiếm ra tiền tỷ, tôi chờ anh vậy thì ai chờ tôi? Để các anh điều tra được hay không, hay là chỉ mất thời gian thôi?

Lời của giám đốc Hải nói không sai. Trong kinh doanh, người ta chú ý đến chất lượng và lợi nhuận, chẳng thể ngồi chờ đợi những thông tin không chắc chắn. Huống hồ, đây là lần đầu tiên công ty Hải hợp tác với xưởng gỗ của Hoàng Thế, mặc dù không thể giải thích được lý do, nhưng Hoàng Thế vẫn phải chấp nhận. Giọng giám đốc Hải lại vang lên:

– Tôi nghĩ các anh nên ʇ⚡︎ự rút kinh nghiệm trong các khâu sản xuất, kiểm tra và vận chuyển. Một doanh nghiệp dù lớn hay nhỏ thì cũng nên cẩn thận trong tất cả mọi việc, tránh sai sót. Chủ quan, hấp tấp dù chỉ là một việc nhỏ cũng có thể ảnh hưởng đến uy tín của doanh nghiệp. Tôi hủy hợp đồng không phải vì lâu nay xưởng gỗ của các anh bị các doanh nghiệp nhỏ ngừng ký kết đâu, những việc đó tôi biết, nhưng trước đây tôi vẫn quyết định tiếp tục hợp đồng với các anh dù biết những vụ việc kia. Tuy nhiên, khi sản phẩm bị lỗi hàng loạt, từ lớp phủ bên ngoài cho đến một số chi tiết sản phẩm không đảm bảo mẫu thì tôi không thể châm chước được nữa. Công ty chúng tôi không nhỏ và khi sản phẩm không đồng đều về chất lượng, được đưa về sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến lợi nhuận của chúng tôi. Thế nên, mong các anh thông cảm và rút kinh nghiệm nhé.

Những lời nói ấy khẳng định rõ công ty của giám đốc Hải làm việc rất chuyên nghiệp, không vì những chuyện xung quanh mà chấm dứt hợp đồng. Họ chỉ dừng hợp đồng khi ảnh hưởng trực tiếp đến lợi nhuận của công ty họ thôi. Hoàng Thế xin lỗi công ty đối tác một lần nữa rồi tắt máy. Anh bần thần ngồi trong phòng làm việc. Bao nhiêu công sức của công nhân, bao nhiêu hi vọng và vốn liếng của anh dồn cả vào hợp đồng này. Mọi người đã nỗ lực rất nhiều, tất cả đều đổ vào đây hết, bây giờ chẳng những mất mà anh còn cần cả một khoản không nhỏ để trả lương cho nhân viên, thậm chí trước đây anh đã đưa ra điều kiện những ai làm đêm tăng ca thì lương sẽ tăng gấp đôi. Mọi thứ như đổ sập trước mắt Hoàng Thế…

Anh uể oải đi về nhà, Khuê đang nấu cơm trưa, anh đi vào phòng bố mẹ và nói chuyện với ông An. Nghe xong, bố anh cau mày:
– Vô lý thật, giờ chúng ta vẫn cứ trả lương cho công nhân đầy đủ, họ cũng làm việc hết sức rồi, mình không thể trì hoãn được, họ còn có gia đình…
Hoàng Thế gật đầu:
– Dạ, con cũng nghĩ vậy, dù sao cũng cần điều tra để rút kinh nghiệm. Đúng là mất hợp đồng mà con vẫn không hiểu lý do.

Ông An nói:
– Nếu mọi khâu đều tốt chỉ còn khâu vận chuyển thôi.
Thế nói:
– Con cũng nghĩ thế bố ạ. Nhưng Dũng quả quyết khi hàng được đưa lên xe rất cẩn thận, thậm chí Dũng còn lót xốp xung quanh thành xe để tránh bị trượt xước các sản phẩm gỗ.

Ông An vỗ vai con:
– Thôi,cứ bí mật điều tra đã, đừng cho Khuê biết, nó lại ảnh hưởng đến con, đứa bé mới hình thành, rồi khó khăn lấy chồng theo khó khăn…
Hoàng Thế đồng ý với bố. Anh xuống bếp phụ vợ nấu nướng và tuyệt nhiên không nói gì tới vụ việc vừa rồi. Tuy nhiên, Thục Khuê là một người thông minh, cô biết chắc chắn có chuyện với hợp đồng ấy. Ăn uống xong, cô và anh vào phòng nghỉ trưa, Khuê hỏi:
– Chồng , anh đừng giấu em. Em không yếu đuối đâu. Có khó khăn thì vợ chồng mình cùng vượt qua, anh đừng lo, em ổn mà.

Biết chẳng thể giấu được vợ, vì thế, đến cuối cùng, sau một lúc chối quanh, Hoàng Thế kể sự thật cho Khuê nghe. Sau khi nghe xong, Khuê nói:

– Anh cứ làm như bố bảo đi. Và ta cứ xem như không có chuyện gì, đừng để mọi người bàn ra tán vào ảnh hưởng đến xưởng gỗ. Anh dặn chú Dũng giữ kín chuyện đó đi.

Hoàng Thế cũng đồng ý với vợ và cùng với ông An, Dũng lo công việc. Họ phải đền bù hợp đồng, trả lương cho công nhân và điều tra xem chuyện gì đã xảy ra với lô hàng đó. Khâu sản xuất và bảo quản được xem xét kỹ, đây là những sản phẩm văn phòng to có, nhỏ có và được kiểm tra cẩn thận trước khi đưa lên xe. Những người lái xe vận chuyển hàng cũng được họp lại để xem có sai sót gì hay không vì đây là khâu cuối cùng trước khi hàng đến công ty đối tác. Đội xe cũng đã được chuẩn bị kỹ, Dũng còn bọc xốp xung quanh thành xe để tránh va ᵭ.ậ..℘. Những người lái xe cũng đảm bảo đi rất cẩn thận. Hoàng Thế nghe xong một lượt thì tỏ ra khó hiểu:

– Vậy lý do là gì? Chắc chắn có một kẽ hở nào đó, các anh nghĩ kỹ lại xem tгêภ đường đi có vấn đề gì xảy ra không? Công ty không ngược đãi các anh, chúng tôi cũng đã trả lương và thưởng đầy đủ dù hợp đồng bị hủy. Vì thế, chúng tôi rất mong các anh hợp tác để rút kinh nghiệm cho những lần khác sau khi vực dậy xưởng gỗ.
Bỗng một lái xe lên tiếng:
– À, tôi nhớ ra rồi.
Tất cả mọi ánh mắt đều dồn về phía người vừa phát ra câu nói đó:

– Có chuyện gì sao ?

Lĩnh nói:

– Tôi nhớ là khi đi tгêภ đường quốc lộ, có một cô gáι xin đi nhờ và tôi đã cho cô ấy ngồi một đoạn, nhưng khi chưa tới Bắc Ninh thì cô ấy đã xin xuống xe rồi. Cô ấy bảo đến thăm bà con ở ngoại thành nhưng lại bị rơi ví, mất hết tiền nên xin đi nhờ
Thế nói:
– Nếu như vậy thì đâu ảnh hưởng gì đến sản phẩm, cô ấy ngồi cạnh anh trong buồng lái mà?

Lĩnh lắc đầu:
– Dạ không ạ. Tôi bảo cô ấy ngồi gần ghế lái cho thoáng, nhưng trong xe còn thêm một phụ lái nữa, là chúng tôi thay nhau lái cho tỉnh táo. Anh bạn kia định nói phía sau ngồi nhường chỗ cho cô ấy, nhưng cô ấy thấy phiền nên lại ra phía sau thùng hàng ngồi. Tôi cũng ngại vì cô ấy là phụ nữ, nhưng có mấy chục cây số xuống ngoại thành mà cứ lằng nhằng lại chậm tiến độ công việc nên tôi chấp nhận.
Hoàng Thế cau mày suy nghĩ:
– Anh có nhớ tên hay hình dáng của cô ấy không?

Chưa kịp để Lĩnh trả lời, Dũng hỏi tiếp:

– Vậy khi giao hàng, những thùng hàng vẫn nguyên chứ?

Lĩnh gật đầu:

– Tôi thấy thùng hàng vẫn nguyên vẹn, còn về cô ấy thì chỉ là người đi đường nên tôi không hỏi rõ ạ.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được ᵭάпҺ dấu *