Khi nói chuyện với Trường xong Vũ quay qua hỏi Nhung :
– Ai nói cho cô biết việc này vậy ?
– Dạ em có đứa bạn làm công ty đó , làm bên bộ phận giám sát ạ ! Lúc bên mình sang kiểm hàng thì nó cũng ở đó ạ !
– Cô nghĩ sao về việc này ?
– Sếp ! Em nói Sếp đừng trách em nhé ?
– Cô nói đi !
– Hợp đồng lần này lớn như vậy ! Mà ba anh chị ấy cùng làm mà lại để xảy ra sự việc này thì em thấy có gì đó không ổn . Em thấy bạn em bảo cả cô Hạ cũng tham gia vào việc này , nó bảo thấy mấy anh chị ấy thường xuyên qua bên công ty đó cứ thậm thụt làm việc riêng rồi còn qua lại với tay quản lý bên đó nữa ạ ! Mà Sếp tin anh Trường quá nên không để ý chứ vừa rồi bên giám đốc tài vụ bảo anh Trường có rút một số tiền rất lớn bảo trong ʋòпg 1 tháng sẽ trả lại , Sếp có biết việc đó không ?
– Không ! Được rồi ! Giờ tôi đi có việc , cô không cần theo nữa !
– Vâng !
Vũ gọi điện cho Quân :
– Quân ! Ông điều tra bên kia sao rồi ?
– Đầy đủ chứng cứ rồi ! Đợi ông về ʇ⚡︎ự giải quyết thôi !
– Được ! Cảm ơn ông !
– Không cần khách sáo ! À ! Mẹ ông bán hết cổ phần của bà ấy sang cho cô ta rồi ! Ba của ông vì việc này mà bị xốc , sáng nay ba ông có gọi điện cho tôi nhưng không cho nói với ông sợ ông lo lắng nhưng chuyện này ông phải biết để xử lý dứt điểm luôn !
– Tôi biết rồi ! Trưa mai tôi về tới nơi ! À ông bảo Lan qua xem mẹ con Chi tôi với , mấy nay tôi thấy cô ấy cứ kêu mệt mà không chịu nghỉ cứ cố đi làm , tôi nói không được ! Để chị em tâm sự bảo ban hộ tôi nhé ?
– Được rồi yên tâm ! Cứ tập trung giải quyết mọi chuyện cho êm đẹp đi rồi dành thời gian cho vợ con . Tôi thấy ông bớt công việc đi , phụ nữ người ta nói thế chứ gần chồng gần con vẫn hơn !
– Tôi biết rồi !
Tối đó Vũ phải ở lại đó tiếp đoàn khách xong xuôi mãi muộn mới về khách sạn . Vũ cũng ngà say , Nhung cố ý ăn mặc khiêu gợi để mồi chài Vũ và Vũ cũng không từ chối Nhung chăm sóc mình . Vũ bảo người mệt nên muốn lên phòng nghỉ ngơi . Thấy Vũ không từ chối mình như mọi lần thì cô ta thấy vui lắm ! Đỡ Vũ lên rồi bảo :
– Anh có muốn ăn gì không ?
– Tôi muốn ngủ thôi !
– Vâng !
Đỡ Vũ vào phòng , Vũ đi thay quần áo ra vẫn thấy Nhung ngồi đó thì bảo :
– Cô cứ về phòng nghỉ ngơi đi ?
– Em muốn ở lại chăm sóc anh !
– Tôi không sao chỉ chσáпg chút thôi !
– Đừng từ chối em được không ?
Vũ đi lại gần chỗ Nhung ngồi xuống ghế rồi nói :
– Em rất giống người vợ cũ của tôi !
– Vậy ạ ?
– Mùi nước hoa cũng rất giống !
– Anh có thích không ?
– Đã từng !
– Vậy bây giờ thì sao ?
– Em nghĩ xem ?
– Vũ ! Em thích anh ! Thích từ rất lâu rồi !
Vừa nói cô ta vừa sán lại người Vũ , anh cũng không đẩy ra nhưng lại hỏi :
– Nói tôi nghe ,là em thích tôi thật hay có ai bắt em thích tôi ?
– Là … là em
– Tôi biết hết rồi nhưng nếu em không thật lòng thì sao mình có thể tiếp tục !
– Em yêu anh là thật !
– Không đúng ! Em về phòng đi ! Tôi muốn một mình !
– Vũ ! Anh có thích em không ?
– Nếu em không nói sự thật thì tôi có bày tỏ tình cảm thì có ích gì ? Tôi mệt rồi , tôi muốn đi ngủ !
Nhung sợ Vũ từ chối mình nên vội nói :
– Là chị Thuỷ , bạn của anh trai em ! Chị ấy biết em hâm mộ anh vì đã có lần em theo anh trai em đi dự tiệc và gặp anh vài lần nhưng em đã thích anh từ đó . Em không biết mình lại giống vợ cũ của anh đến khi chị Thuỷ cho xem ảnh cưới của vợ chồng anh và chị ấy hứa giúp em có được tình cảm của anh . Nhưng ngược lại em phải tiết lộ thông tin kinh doanh bên mình cho chị ta .
– Và cô đã phản bội lại công ty ?
– Em không ! Đúng là lúc đầu em có ý nghĩ đó nhưng sau em vì anh nên chỉ dám cho chị ấy biết sơ qua thôi !
– Thể nào lịch trình làm việc của tôi bị lộ và hay bị chơi xấu khi có hợp đồng mới . Ngày mai về công ty cô không cần làm việc nữa tôi sẽ báo kế toán thanh toán lương và chấm dứt hợp đồng với cô từ ngày mai ! Giờ cô về phòng để tôi còn nghỉ !
– Anh !
– Ra ngoài !( Vũ nói mà mặt lạnh lùng )
– Sao anh có thể …
Không để Nhung nói hết Vũ kéo tay cô ta nhanh ra ngoài rồi đóng cửa phòng vào đi ngủ . Đúng như anh dự đoán là do cô ta nhúng tay vào . Đúng là loại đàn bà ᵭộc ác . Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng vậy thì đừng trách tôi ! Vũ cũng không thèm trách hay phạt Nhung vì cô ta cũng chỉ là quân cờ thôi ! Mới dò hỏi qua mà cô ta đã khai hết ! Cũng đến lúc phải hạ màn rồi …
Nhìn đồng hồ gần 12h thấy muộn rồi nhưng Vũ nhớ Chi mà gọi giờ này thì sợ cô ngủ . Cũng tại lúc trưa anh hơi nóng tính có nói cô thế thì chắc cô buồn lắm ! Cầm điện thoại lên xuống rồi quyết định gửi tin nhắn , không biết rằng bên kia Chi cũng nhớ anh cũng lo anh vì giận cô mà không muốn nói chuyện . Đang nằm miên man thì có tin nhắn từ anh :
– Em ngủ chưa ?
– Dạ chưa !
Thế là Vũ không nhắn nữa mà quay qua gọi FaceTime để nhìn được Chi . Trong phòng đêm hôm khuya vắng có hai con người đang thủ thỉ thương nhớ :
– Anh ! Anh sao ngủ muộn thế ?
– Em cũng vậy , còn thức đến giờ này !
– Em xin lỗi anh ! Em xin lỗi vì làm việc không cẩn thận !
– Đừng ʇ⚡︎ự trách mình , mọi người ai cũng cố gắng rồi , là anh không tốt đã nóng giận với em ! Đừng giận anh nhé ?
– Không ! Em nhớ anh !
– Ngoan ! Mai anh về rồi !
– Vâng !
– Không được mít ướt , con nó thức nó cười cho kìa !
– Con trưa nay ở lớp lại trốn cô không ngủ nên ngủ say lắm ! Tối nay ăn hai bát cơm xong chỉ kịp làm bài tập rồi là đi ngủ luôn không kịp học bài mới ! Mai ba về chấn chỉnh con lại ngay !
– Ừ ! Cả Em , anh cũng chấn chỉnh luôn một thể , dạo này hư lắm , cứ bơ anh suốt thôi !
– Tại em mệt thôi , qua đợt này em bù cho nhé ?
– Em nhớ giữ lời đó !
– Vâng !
– Thôi muộn rồi em ngủ đi không mệt !
– Vâng ! Anh ngủ ngon !
– Yêu em !
Hôm sau mười giờ trưa anh về tới công ty . Vũ tập hợp mọi người để bàn công việc . Vũ bảo đơn hàng lần hai này nhất định phải giao nên cần thương lượng với bên đối tác dời cho ít ngày , dù phải đền bù cũng phải làm . Công ty không thể để mất danh tiếng được ! Còn việc bên An Phát không chịu giải quyết hợp đồng theo nội bộ mà thích ra kiện cáo thì mình cũng theo tới cùng . Cậu Trường , đầu giờ chiều cậu qua văn phòng luật của công ty Minh Quân lấy ít hồ sơ về cho tôi chúng ta chuẩn bị trước đi !
Cuộc họp kết thúc , chúng tôi tiếp tục về phòng làm việc . Nhớ nhung là thế nhưng vì đang trong giờ làm việc và cũng đang trong lúc nước sôi lửa bỏng nên tôi không thể làm phiền anh . Tôi cầm biên bản ҳάc nhận hàng đợt hai lên phòng gặp anh Trường bảo :
– Anh ! Tờ biên bản này khi nào bên An Phát vẫn không chịu giải quyết hàng lần hai này cho chúng ta thì hãy kiện họ ra toà , bằng chứng đây !
– Em biết chúng trở mặt vậy ư ?
– Không ! Nhưng em đã học được kinh nghiệm từ một đối tác mà mình đã từng hợp tác . Mọi chuyện đều có thể xảy ra , hãy chuẩn bị cho mình con đường để rút lui nếu có thể , và đó là hành trang em có được trong mấy năm qua , hi vọng lần này em giúp được anh ấy vượt qua ải này .
– Em nghi Thuỷ từ đầu đúng không ?
– Cũng không hẳn cho đến khi em sang đó và vô tình nghe được cuộc điện thoại của tay Thắng nói về công ty ta và có hai lần em gặp họ tình tứ đi với nhau . Lúc đó cũng chỉ nghi thôi nhưng em vẫn chuẩn bị bước này ! Cho nên hôm nhập vải đợt hai này em đã cho Hạ cầm biên bản này sang cho tay Thắng kí . Và hôm em gặp hai người đó trong khách sạn thì em đã khẳng định 100% họ bày mưu hãm hại anh Vũ vì cô ta không dành được tình cảm của anh ấy . An Phát có công ty Vinh Thuỷ chống lưng nên mới làm càn như vậy !
– Nhưng sao em phải giấu anh Vũ không cho anh ấy biết ?
– Thực ra em không muốn giấu diếm gì cả , nhưng vì em biết rõ hoàn cảnh của anh Vũ qua chị Lan , em biết Thuỷ không hề đơn giản như những gì mình thấy mà âm mưu của cô ta còn hơn thế nữa . Và em được biết mẹ anh Vũ không phải là mẹ ruột anh ấy nhưng bao năm qua anh luôn coi bà ấy là mẹ mình giờ biết không phải anh ấy sẽ bị xốc và càng không tin người mà mình luôn coi là mẹ bất lâu định cấu kết với người ngoài thâu tóm công ty của anh ấy !
– Vậy em càng phải nói ?
– Không ! Anh Quân chị Lan biết và cũng đồng ý với em như vậy ! Anh Vũ đã chịu nhiều thiệt thòi đau khổ rồi , vợ mất, mẹ lại không phải mẹ ruột , một mình nuôi con , chăm cha già , chèo lái công ty suốt bao năm , công ty cũ của ba anh đã bị bà ấy bán hết cổ phần rồi ! Bà ấy cũng không để ý hay chăm sóc ba anh ấy ! Em thật sự không lỡ nhìn anh ấy suy sụp ! Em muốn giúp anh ấy bắt gọn một lần này để công ty không bị ảnh hưởng .
– Nhưng nếu không thành công em sẽ bị mang tiếng đấy !
– Không sao ! Anh cứ cầm giấy tờ này khi cần thiết ! Giờ em qua bên xưởng để cho họ đóng hàng rồi chờ ngày chuyển sang bên kia ! Xin lỗi đã để anh và mọi người vướng vào vụ này !
– Số tiền đó không thể để anh Vũ biết được nếu không anh không biết giải thích như nào ?
– Em biết rồi ! Có gì anh Quân sẽ hỗ trợ !
– Anh cho người sang An Phát làm việc xem họ giải giải quyết như thế nào , nếu không chịu bồi thường bên mình đưa đơn kiện họ trước !
– Ừ ! Dạo này em xanh xao quá ! Làm gì cũng phải nghĩ tới bản thân trước !
– Vâng ! Em đi đây !
Tôi vừa đi một lúc thì Vũ gọi anh Trường lên văn phòng , vừa vào ngồi chưa kịp nóng chỗ Vũ đã vào thẳng vấn đề :
– Chú theo anh từ ngày thành lập công ty , đã lăn lộn tгêภ thương trường nhiều năm , anh hiểu chú và chú cũng hiểu anh nên chúng ta mới làm việc được với nhau đến ngày hôm nay ! Nói đi ?
– Em …
– Từ bao giờ chú lại do dự và giấu tôi vậy ? Tôi biết chú không phải người như vậy ! Có gì khó khăn à ?
Đang định nói thì Trường có điện thoại của Hiền :
– Anh ơi , em sang làm việc với bên An Phát họ nhất định không chịu bồi thường , họ lật mặt luôn bảo sẵn sàng đợi kiện ở toà . Họ muốn công ty mình mất mặt và mất vị thế tгêภ trường kinh doanh !
– Tay Thắng báo với em thế à ?
– Vâng ! Em sang thì gặp Thuỷ và Nhung cũng ở đây luôn ! Họ chính thức khai chiến rồi anh ạ ! Những nghi ngờ trước đây của Chi là đúng ! Họ cố tình làm vậy !
– Được ! Vậy báo luôn cho họ ngày bên mình chính thức khởi kiện đi !
– Vâng !
Tắt điện thoại Trường quay ra nói với Vũ :
– Anh đợi em vài ngày nữa em sẽ hoàn trả lại số tiền đó ! Hãy tin em ! Em không bao giờ phản bội anh nhưng giờ chưa phải lúc em nói ra !
– Chú …
– Em sẽ giải quyết việc này nhanh chóng , em nhất định không để công ty mình bị ảnh hưởng đâu !
– Chú đứng lại ! Nói rõ cho tôi rồi đi ? Chi cũng có liên quan đúng không ?
– Ai anh có thể nghi ngờ nhưng riêng Chi thì không !
– Tôi không nghi ngờ nhưng chú hãy nói rõ để tôi có kế hoạch !
– Giờ em đang vội em sẽ nói sau ! Em đi trước !
– Chú …