Tác giả : Hạ Long
Tôi sinh ra trong một gia đình thuần nông ! Nhà tôi chỉ có hai chị em gáι : Tôi là Phạm Quỳnh Chi năm nay tôi vừa đỗ đại học Kinh Tế khoa đối ngoại . Còn em gáι tôi là Phạm Quỳnh Vân năm nay học lớp 10 . Nhà tôi tuy nghèo nhưng hai chị em học rất giỏi và đảm đang . Chúng tôi được thừa hưởng nét đẹp của mẹ nên trông rất ưa nhìn , cao ráo , trắng trẻo . Hai chị em nhưng hai tính cách , tôi mạnh mẽ còn em thì nhu mì . Ba mẹ luôn ʇ⚡︎ự hào về chúng tôi .
Ba tôi bảo đời ba mẹ ít học nên nghèo khó . Các con phải cố gắng mà phấn ᵭấu cho cuộc sống sau này đỡ khổ . Chúng tôi đều có suy nghĩ giống ba nên ʇ⚡︎ự giác học hành chăm chỉ . Mười hai năm học năm nào cũng đạt thành tích học xuất sắc của trường , em tôi cũng vậy . Tôi giống ba , tính tình cứng rắn , mạnh mẽ , có gì tôi đều giấu trong lòng không nói ra . Em tôi thì nhu mì hơn , nó đúng kiểu con gáι thục nữ dịu dàng …
Hết năm nhất tôi đi làm gia sư để giúp ba mẹ phần nào cho chi phí học hành của tôi . Tôi được bên trung tâm giới thiệu dạy cho hai gia đình có con nhỏ học lớp 2 và lớp 3 . May mắn cho tôi là hai nhà đó gần chỗ tôi trọ . Cách đó khoảng 3km . Bác tôi ở quê thương tôi nên cho cái xe đạp điện cũ của anh Dũng . Anh họ tôi học xong đại học Ngoại Thương , giờ đang làm cho một công ty nước ngoài . Anh ấy quý tôi lắm , nhà anh toàn con trai nên anh thương hai chị em tôi , có gì cũng nhường cho .
Đợt tôi đỗ đại học anh bảo lên chỗ anh trọ để anh đưa đi đón về cho an toàn nhưng tôi không muốn ỉ lại vào anh nên từ chối . Với giờ công ty anh làm cách chỗ tôi khoảng 5km thôi đi lại cũng nhanh . Tuần nào hai anh em cũng đèo nhau đi ăn . Anh làm ở đó được một năm rồi . Anh học giỏi nên khi ra trường xin vào đó được nhận luôn , giờ anh làm lên đến trưởng phòng kế hoạch của công ty .
Tôi ngày đi học tối về chia ra dạy cho hai gia đình đó vào buổi tối là cũng vừa hết tuần chỉ được nghỉ ngày chủ nhật .
Tôi mới đầu trọ một mình nhưng giờ có trọ cùng với An . An học cùng lớp , gia cảnh khá hơn nhà tôi rất nhiều , nhà An có hai anh em . Anh trai An đã lấy vợ rồi nhà chỉ có mỗi cô con gáι nên An được chiều lắm nhưng An không thuộc diện ăn chơi mà sống rất giản dị . Chơi với nhau một năm thấy hợp nhau nên chúng tôi ngày càng thân hơn .
Sang năm thứ ba thì em tôi cũng vào cuối cấp . Nó thích bác sĩ nên thi Đại học Y . Bố mẹ biết học ngành này cũng phải mất 5-7 năm tốn kém tiền của nhưng vẫn cố gắng cho em theo . Ba mẹ ra sức làm thêm để có tiền trang trải cho chị em tôi học hành .
Tôi cố gắng năm nào cũng dành học bổng với làm thêm để đỡ cho bố mẹ phần nào . Nhà tôi trong nhà ngoài cái ti vi cũ bác tôi cho thì chả có cái gì đáng giá . Cả đời ba mẹ phấn ᵭấu làm việc chỉ để nuôi chị em tôi thành đạt . Mỗi lần về thăm nhà nhìn ba mẹ vất vả mà tôi thương lắm …
Ở trường cũng có nhiều người theo đuổi nhưng tôi không để ý một ai cả . Đối với tôi việc quan trọng nhất , bây giờ là học cho thật tốt để có cái nghề ổn định thì mới lo cho ba mẹ được .
Nhà chị Lan anh Quân chỗ tôi dạy thêm , con gáι anh chị đang học lớp 3 biết hoàn cảnh gia đình tôi khó khăn nên rất tốt và quý mến tôi . Tôi cũng đã dạy cho con anh chị ấy cả năm rồi ,cũng quá quen thuộc rồi .Dạy hết đứa lớn rồi đến đứa thứ hai luôn … Anh chị bảo cứ học cho thật tốt vào anh chị sẽ giúp tôi có một công việc tốt sau này ! Tôi cảm ơn họ rất nhiều , ʇ⚡︎ự nhủ mình cứ sống tốt thì người khác sẽ tốt với mình thôi …
Bước vào năm cuối thì em tôi cũng đỗ vào đại học Y . Cả nhà vui mừng vì em đã đạt được ước nguyện .
Đến ngày nhập học tôi đưa em lên ở cùng để tiện chăm lo cho nó . Thời gian này tôi cũng đã đi thực tập ở một số nơi để lấy kinh nghiệm . Anh Dũng mua cho tôi cái xe máy để đi lại cho tiện công việc , tôi từ chối mà anh cứ bắt lấy bằng được .
Anh bảo anh em trong nhà anh giúp được cái gì thì giúp với bác trai tôi gọi điện lên bảo tôi phải nhận thế là tôi chỉ biết vâng lời . An cũng động viên tôi nhận món quà của anh Dũng tặng cho . Mọi người nói mãi tôi cũng không làm gì được . Chị em tôi biết ơn anh nhiều lắm . Anh chu đáo , quan tâm chúng tôi . Anh bảo với tôi : chú cũng như cha , ba mẹ em vất vả anh không giúp được nhiều chỉ có nhiêu thôi có đáng là gì ! Anh em trong nhà phải đùm bọc lẫn nhau chứ !
Biết là vậy nhưng tôi vẫn ái ngại vì cái xe cũng hơn 30 triệu đó chứ có ít gì đâu . Biết là giờ với anh chuyện này là nhỏ nhưng tôi vẫn không thích nhờ vả anh nhiều . Cái xe đạp điện vẫn còn dùng được mà ! Vậy là Vân em tôi lại dùng cái xe đó để đi học …
Đợt cái Vân lên đây học anh đi lại chỗ hai chị em nhiều hơn , anh sợ mấy chị em thiếu thốn cứ nay sắm cái này mai mua cái khác , tôi phải nói mãi mới với giận dỗi với anh thì anh mới thôi . Anh bảo cái Vân nó không có sức chịu đựng như em nên đừng bắt nó sống tiết kiệm như em đấy ! Tôi phì cười trước anh rồi bảo với anh rằng : Em không để cho em gáι anh ăn uống khám khổ đâu mà lo … Đi lại thăm nom hai chị em tôi nhiều cũng quen An , cũng có nói chuyện vài lần … dạo này cứ hỏi thăm tôi về An suốt thì tôi mới trêu :
– Anh định tán An đấy à ?
– Thì anh già rồi cũng phải có người yêu chứ ?
– Sao bảo đợt trước có em nào rồi mà ?
– Cũng định tán em đó nhưng thấy không hợp gu nên thôi !
– Này ! Bạn em con nhà giàu nhưng là gáι nhà lành nhé ! Ngoan ngoãn không phải dạng ăn chơi đâu mà anh thích thì tán không thì thôi đâu !
– Anh nghiêm túc mà ! Chính vì thấy An ngoan anh mới nhờ em đó ? Em không muốn anh lấy được vợ hiền à ?
– Ừ thì muốn nhưng phải xem anh thế nào đã . À đợt này An đang đổi chỗ thực tập đấy , cơ hội cho anh phát huy kìa !
– Vậy hả ?
– Anh zai cố lên ! Tự thân vận động đi nhé cho thể hiện rõ sự chân thành !
– Con bé này mày chả có ý nâng đỡ người thân gì cả ?
– Chuyện này giúp đỡ quá có mà thấy sao được tình cảm của đối phương ! Nhưng yên tâm em vẫn ở đằng sau hậu thuẫn lúc cần nhá …
– Ờ ! Thế còn nghe được !
Đợt này tôi chuyển chỗ thực tập mới . Chị Lan đã xin cho tôi vào thực tập ở chỗ bạn chị , đó là một công ty lớn chuyên về XNK . Công việc ở đây áp lực nhưng tôi lại thích vì những nơi như này tôi mới rèn luyện cho mình tính chịu đựng , nhẫn lại cao . Thời gian làm ở đây các anh chị đã giúp đỡ tôi rất nhiều và ở đây tôi đã gặp một người , người này đã làm thay đổi cuộc đời tôi sau này …