Phần mười một
TG : Cao Nguyen
Một mình ở nhà , bà Dung ʇ⚡︎ự nhiên lại nhớ đến thời thanh xuân của mình . Cô nữ sinh tên Dung có tiếng là hoa khôi của trường Trung cấp Thống kê Trung ương quê tận huyện Thanh Sơn Phú Thọ (hồi đó là tỉnh Vĩnh Phú ). Trường nằm trong phường Vệ An của thị xã Bắc Ninh , thường những buổi chiều , sau khi ăn cơm xong , sinh viên của trường đi dạo tгêภ con phố cạnh trường . Một buổi chiều thứ bảy , tốp thanh niên đi xe đạp ngược chiều với tốp nữ sinh của trường buông lời trêu đùa . Chẳng biết do những lời trêu đùa hợp ý hay vì cái gì mà các nàng cũng đối đáp lại với các chàng .
Thế rồi thành cơ duyên gặp gỡ . Thì ra các chàng là những sinh viên đại học đang học ở Hà Nội , về thăm nhà những ngày thứ bảy , chủ nhật . Rồi tình yêu nảy nở giữa các chàng và các nàng . Nhưng chỉ có cặp đôi Vân và Dung là đi cùng nhau đến cuối cuộc đời . Năm ấy Vân đang là sinh viên năm ba đại học Kinh tế Kế hoạch ( Đh Kinh tế Quốc dân bây giờ ) , Dung là sinh viên năm thứ nhất . Hai năm sau , khi Vân đã ra trường được một năm , Dung mới ra trường , cả hai cùng làm việc ở thị xã Bắc Giang ( nay là Thành phố Bắc Giang ) thì họ cưới nhau .
Ngày ấy xe ô tô hiếm lắm , may mắn Vân quen người trong công ty may Đáp Cầu nên mới thuê được chiếc xe Hải Âu để đi đón dâu . Khoảng cách giữa nhà trai và nhà gáι hơn trăm km nên phải đi đón dâu từ sáng sớm . Lên nhà gáι ăn cỗ , vì nghĩ ɾượu men lá nhẹ nên Vân uống vô tư với bà con họ hàng bên vợ . Rượu tuy nhạt nhưng uống nhiều nên say , may mà Vân vẫn đủ tỉnh táo để đón Dung về nhà trai . Hai vợ chồng Vân , Dung được ρhâп một phòng trong dãy nhà tập thể cấp bốn của cơ quan Vân . Rồi đứa con trai ra đời , thời bao cấp cuộc sống thiếu thốn trăm bề , nhưng giàu tình cảm , mọi người yêu thương giúp đỡ nhau . Thằng cu Huy được ẵm bế truyền tay nhau khắp khu tập thể . Có miếng gì ngon , mọi người đều để dành cho mẹ con cu Huy .
Tách tỉnh , hai vợ chồng về công tác tại thị xã Bắc Ninh ( nay là thành phố Bắc Ninh ) . Nhà bố mẹ chồng đông con ,chật chội nên hai vợ chồng thuê nhà gia đình ông lão ngay đường Đấu mã , ngày ấy đó là con đường đất đỏ , nhỏ , ngày mưa bùn đất nhão nhoét , trơn trượt , đi lại rất khó khăn . Đất nhà ông lão rộng , ông cho vợ chồng anh ở một căn nhà cấp bốn rộng rãi , gồm ba gian ngoài và một gian buồng , gia đình ông lão ở căn nhà tương ʇ⚡︎ự . Tiếng là ở thuê nhưng gia đình ông lão coi vợ chồng Vân , Dung như con cái trong nhà . Rồi vợ chồng Vân , Dung được mua theo giá ưu tiên một lô đất, gom góp ,vay mượn tiền để xây nhà. Cuộc sống ngày một khá giả hơn . Đến khi có chức quyền , có nhiều tiền thì hai người đã thay đổi nhanh chóng , quên hết cuộc sống tuy vất vả , gian truân nhưng giàu tình cảm năm xưa . Bà thở dài : ” Đồng tiền và quyền lực đã làm cho con người sa ngã, biến chất nhanh chóng quá ” .
Đang mải suy nghĩ , bà Dung bỗng giật mình khi nghe tiếng Hà Vy và Dương chào . Dắt xe của Hà Vy vào nhà , ngồi uống nước , nói chuyện với bà Dung một tí rồi Dương xin phép về và không quên nhắc lại :
_Mai chủ nhật cháu đến chỉnh trang lại cho bác . Cháu xin phép bác cháu về . Anh về Hà Vy nhé .
Khi Dương về rồi , Hà Vy càu nhàu :
_ Mẹ cứ làm phiền người ta làm gì .
_Kệ tôi , việc gì đến chị .
*****
Dạo này Tuấn tương đối vất vả . Vừa tuyển dụng nhân sự cho công ty mới, vừa điều hành ở công ty của riêng vợ chồng Hưng . Công ty mới vừa trúng thầu khu đất xây dựng khu dân cư khoảng mười hai . Các phòng ban vừa mới thành lập nên việc nào anh cũng phải nhúng tay vào . Rất may những người có kinh nghiệm do anh trực tiếp tuyển chọn đứng đầu các bộ phận hoạt động rất chuyên nghiệp nên anh cũng yên tâm . Phần xây dựng cơ sở hạ tầng , ρhâп lô đang tích cực triển khai . Tuy cơ sở hạ tầng chưa hoàn thiện nhưng bộ phận kinh doanh cũng xúc tiến quảng cáo , tiếp thị khách hàng . Công việc trong công ty của vợ chồng Hưng chỉ vất vả ở phần mở rộng ๓.ạ.ภ .ﻮ lưới như đã cam kết với khách hàng . Vất vả là vậy nhưng anh vui mừng vì mọi việc đều tiến triển tích cực .
Mấy ngày hôm nay Tuấn thấy người ngây ngấy sôt , mệt mỏi , nhưng công việc nhiều nên anh cố . Gõ cửa phòng không thấy tiếng trả lời , Uyển Nhi đẩy cửa bước vào thấy Tuấn gục đầu tгêภ bàn làm việc , nàng tiến lại gần sờ đầu thấy nóng ran . Uyển Nhi hốt hoảng gọi điện thoại cho Hưng :
_Anh Tuấn làm sao ấy anh Hưng ơi . Đầu anh ấy nóng như than ấy . Anh đến phòng anh ấy nhanh nhé .
Cũng may lúc này Hưng đang ở công ty . Anh vừa trả lời vừa chạy nhanh đến phòng Tuấn :
_ Anh đang ở công ty . Anh chạy đến ngay . Em lấy khăn ướt chườm tạm lên trán cậu ấy .
Hưng cõng Tuấn ra xe , hổn hển nói :
_Thằng này nặng thế , chắc phải bảy , tám mươi cân .
Thấy mọi người xôn xao khi nhìn thấy cảnh tượng đó , Hưng quát to :
_ Mọi người tập trung làm đi ! Không có chuyện gì đâu . Anh Tuấn chỉ bị sốt cao thôi .
Khi bác sĩ ở Ьệпh viện đa khoa huyện đi từ phòng điều trị ra , cười nói với hai người :
_ Mọi người yên tâm đi . Chỉ vì làm việc quá sức lại bị cúm nên sốt cao thôi . Tôi cho tiêm tђยốς và truyền nước rồi . Một hai hôm nữa là xuất viện thôi .
_ Cám ơn bác sĩ nhiều .
Hai người vào phòng Ьệпh. Tuấn đang thiêm thϊếp ngủ ,Hưng sờ trán thấy đỡ sốt rồi .
Hưng bảo Uyển Nhi :
_ Em ở đây chăm sóc anh Tuấn , anh về công ty đây . Anh không mang nhiều tiền mặt . Anh chuyển vào tài khoản của em 10 triệu để mua tђยốς thang và thanh toán tiền viện phí nhé .
_ Vâng . Nhưng sao anh chuyển nhiều tiền thế .
_ Ừ . Thừa hơn thiếu . Thôi anh về đây .
Uyển Nhi đi làm thủ tục nhập viện cho Tuấn xong quay về phòng Ьệпh . Ngồi bên giường , ngắm nhìn Tuấn , trong lòng nàng trào dâng một nỗi niềm khó tả . Vừa thương anh vừa vui mừng vì đây là dịp may được bên anh , chăm sóc cho anh . Gần 12 h trưa thì Tuấn tỉnh dậy miệng đắng ngắt . Anh ngạc nhiên hỏi :
_ Sao anh lại ở đây ?
_ Anh bị sốt cao quá anh Hưng và em đưa anh tới đây . Anh ăn cháo nhé để em đi mua .
_ Ừ . Anh Hưng về rồi à ?
_ Dạ . Anh ấy về lo việc công ty . Anh cứ yên tâm điều trị .
Mang cháo về , nàng xúc từng thìa cho anh. Đến chiều thì Tuấn hết sốt , anh đi lại trong phòng vẻ sốt ruột . Anh gọi điện cho Hưng bảo đến đón anh về . Hưng nói cứ nằm một hai hôm tĩnh dưỡng rồi hãy về . Tuấn nghĩ bụng , cảm cúm bình thường , nhà còn bao việc . Anh nói với Uyển Nhi thanh toán viện phí , mua tђยốς bác sĩ kê đơn . Biết tính của Tuấn nên Uyển Nhi răm rắp nghe theo . Tuấn gọi taxi rồi hai người lên xe cùng về công ty.
*****
Chủ nhật , Dương cùng hai thanh niên đến nhà bà Dung . Anh ngắm nghía tầng một , ghi ghi chép chép , lên tầng hai. Tầng ba sân thượng cũng ngắm nghía quan sát , mồm lẩm bẩm và cũng ghi chép . Anh ra các ban công các tầng , gật gù ghi chép . Xong anh bảo hai thanh niên cái gì đó , rồi ngồi nói chuyện với bà Dung .
_ Cháu sẽ sắp xếp lại , chỉnh sửa tí chút , nếu chỗ nào bác thấy không hài lòng bác cứ bảo với cháu nhé .
_ Cháu là kiến trúc sư thì bác yên tâm rồi . Cháu cứ làm theo ý của cháu .
Đúng là người trong nghề có khác . Cả ngày chủ nhật và lúc buổi sáng , lúc buổi chiều những ngày sau đó , công việc chỉnh trang lại ngôi nhà đã hoàn thành . Thêm một vài bức tranh gỗ treo tường , một số cây cảnh , bể cá vàng , ngôi nhà trông sang trọng và thanh thoát trang nhã hẳn lên . Bà Dung nói với Dương :
_ Hết bao nhiêu tiền cho bác gửi cháu .
_ Dạ không đáng bao đâu bác à. Cháu làm kỷ niệm gia đình ạ .
_Ôi ! Sao lại thế . Cháu phải lấy tiền không bác áy náy lắm .
_ Không ạ . Cháu làm kỷ niệm gia đình . Đây là công việc quen thuộc với cháu mà .
_ Bắc cám ơn cháu nhiều . Thi thoảng rảnh rỗi đến nhà bác chơi cháu nhé .
_ Dạ .
_ Cháu ngồi uống nước . Hai đứa ở nhà , mẹ đi chợ đây .
Quay sang Dương bà tiếp lời :
_Ở đây ăn cơm với bác, xem tay nghề nấu ăn của em nó thế nào cháu nhé .
_Con gọi cái Oanh đến cho vui nhé mẹ .
_ Ừ . Đúng đấy . Cái con bé ấy lúc nào cũng vui như tết . Hôm nay chủ nhật trời đẹp quá . Thôi mẹ đi chợ đây.
Khi bà Dung đi chợ về đã thấy ba đứa cười nói rôm rả . Thấy bà về Oanh chạy ào ra :
_ Bác để cháu ҳάch cho . Ối nặng thế . Bác mua nhiều thứ thế .
_ Mẹ ngồi uống nước nói chuyện với anh Dương , để con và Oanh nấu cơm .
Mâm cơm dọn ra , Dương tấm tắc khen ngợi tài nấu ăn của hai người con gáι . Oanh bảo :
_ Em chỉ là chân loong toong thôi . Mọi việc nấu nướng nướng đều do Hà Vy đảm nhiệm . Em mà khen có khen cả ngày .
_Đừng có đưa người ta lên mây thế . Con mời mẹ , em mời anh , chị mời Oanh ăn cơm .
_Ha ha ha . Đấy nhé . Nhận làm chị rồi đấy nhé .
_ Mày kém tao mấy tháng là em đúng rồi . Hà Vy chữa ngượng .
Bà Dung vui lắm ,thêm vào :
_Cứ có con Oanh ở đâu là ở đó vui như tết .
Rồi như chợt nhớ ra , bà nói :
_ Thứ bảy , chủ nhật tuần tới ,hai đứa không bận gì đi chơi với hai mẹ con bác nhé .
_Đi đâu đấy bác ?
Oanh nhanh nhảu hỏi .
_ Về quê bác ở Thanh Sơn _ Phú Thọ . Ở đấy có mấy chỗ cảnh đẹp lắm . Lâu rồi bác chưa về thăm quê .
_Dạ . Cháu đi được bác à . Còn Oanh cố gắng thu xếp đi nhé . Cháu nghe nói ở đó có thác mơ , thác mây đẹp lắm phải không bác .
Dương tiếp lời .
_Đúng rồi cháu à . Quê bác là xã Cự Thắng nơi có con thác Mơ đấy . Ở đấy du lịch chưa phát triển nên vẫn còn hoang sơ lắm . Cố gắng đi nhé các cháu .
Bà Dung vừa nói vừa gắp thức ăn cho Oanh và Dương .
Oanh lại thỏ thẻ giọng oanh vàng :
_ Ôi ! Thích nhỉ ! Vâng . Cháu sẽ thu xếp đi ạ .Anh Dương chuẩn bị ô tô nhé .
_ Xin tuân lệnh cô em gáι tốt của anh .
Dương mừng rỡ đáp lời .
(Còn nữa )