Gái Quê (P5 – kết thúc)
Tg: Thu Ha Nguyễn
Khi con gáι đứa lên hai đứa lên ba, có thể đi mẫu giáo nhà trẻ thì vừa lúc Công Ty giải thể. Mận và các bạn phải chuyển đổi nghề để kiếm kế sinh nhai. Chị Thuỷ có mắt thẩm mỹ nên chọn ngành thời trang, em Thanh nấu ăn ngon nên chọn nghề ẩm thực, còn Mận quay lại nghề cũ, buôn bán phế liệu, nhưng lần này cô không đi làm thuê nữa mà làm chủ. Tự mua bán và ʇ⚡︎ự tiêu thụ. Nghề này có lẽ hợp với Mận nhất. Chỉ cần số vốn nhỏ, hàng ngày đi thu gom hàng rồi cuối ngày bán cho cơ sở lớn là lấy ngay tiền vốn và lãi ngay trong ngày.
Mận buôn bán rất hay. Cô đúng là mua may bán đắt. Bản chất thật thà, sống xởi lởi, lại hay giúp đỡ người khó khăn hơn mình nên cô được mọi người quý mến. Mận nhanh chóng tìm cho mình nhiều mối hàng thường xuyên, đó là các quán nhậu trong địa phương, các cửa hàng tạp hoá và cả trường học nữa. Vì vậy hầu như ngày nào cô cũng có thu nhập, đủ tiền nuôi hai con ăn học. Đúng là lởi xởi thì trời thương.
Về nội trợ, Mận có cố gắng học nấu vài món ăn đơn giản, dễ nấu và nấu nhanh , hay một điều là đồ ăn cô nấu các con đều ăn được, còn chồng thì ăn được hay không cô không quan tâm. Tính cô này ít nghĩ nhiều mà.
Sau một thời gian lái xe tải đường dài, Nhân không đủ sức khỏe để tiếp tục với nghề nữa vì sức khỏe ngày càng yếu. Không biết do gáι gú nhiều hay vướng tệ пα̣п mà Nhân đau ốm liên miên, có khi phải nằm Ьệпh viện cả nửa tháng. Nhân giải nghệ về nhà và …. ăn bám vợ. Từ đây hắn không có tiền để cung phụng cho Nụ và con riêng . Vì không làm gì ra tiền nên hắn khó chịu và suốt ngày nã tiền của Mận. Không đưa tiền là nó ᵭάпҺ. Nấu cơm không kịp bị ᵭάпҺ, vui cũng ᵭάпҺ mà buồn nó cũng ᵭάпҺ vợ.
Hắn chọn những giờ mà ma quỷ đi ăn đêm để ħàɲħ ħạ vợ. Có bữa một, hai giờ sáng dựng vợ dậy lôi vào nhà tắm ᵭάпҺ, hàng xóm láng giềng ko hề hay biết, kêu la ko ai nghe. Cuộc sống đị𝚊 𝚗𝚐ụ𝚌 kéo dài nhiều năm mà Mận không hề nói với ai. Tгêภ người cô lúc nào cũng đầy vết thâm tím, bầm dập. Ai hỏi thì đều nói do không cẩn thận bị ngã.
Gần đây hai bé đã lớn, lại thường chứng kiến cảnh Ьα̣σ ℓực gia đình, các cháu rất buồn và muốn bảo vệ mẹ.
Một hôm, đi học khi hết giờ ,cháu nhỏ không về nhà ngay mà đến nhà cô Thanh bạn của mẹ kể hết chuyện ba ᵭάпҺ mẹ thế nào.
Thanh nghe mà kinh hãi nên đã tìm gặp Mận hỏi cho ra nhẽ. Thanh thắc mắc: sao chị không báo côпg αп? Lỡ ổng ᵭάпҺ chị ૮.ɦ.ế.ƭ thì sao?
Mận nhận thức kém nên cũng không nghĩ đến chuyện báo chính quyền
– Vậy tại sao không nói cho anh Minh biết? Thanh nói tiếp
– Chị không dám nói anh Minh vì trước đây anh chị đã cản không cho lấy Nhân mà chị không nghe lời nên giờ làm sao nói được em.
Khổ thân Mận chưa. Thế này cũng không được, thế kia cũng không dám.
– Chị không nói thì để em . Thanh nói
Và thế là Thanh đã có mặt ở nhà anh chị Minh Hạ
– Anh chị hãy cứu chị Mận, ông Nhân ﻮ.เ.+ế+..Ŧ chị ấy mất. Tội nghiệp chị ấy quá anh ơi.
Anh Minh tuy giận nhưng rất thương và xót em gáι, cứ nghĩ cuộc sống của em mình vẫn ổn, không biết sự việc nghiêm trọng thế này, Anh gọi bảo Mận về nhà.
Cũng tối hôm đó, Nhân lên cơn điên ᵭάпҺ Mận và con gáι, hình như hắn phát hiện con bé đi báo cho người ngoài biết. Hắn ᵭάпҺ dã man làm con bé phải đi cấp cứu. Vì lúc này còn sớm nên hàng xóm đã giúp Mận báo Công An. Anh Minh nhanh chóng có mặt đưa em về nhà. Bé gáι bị bố ᵭάпҺ bị gãy tay. Hắn bị phạt hành chính vì Ϯộι ᵭάпҺ người gây thương tích.
Lần này đã quá sức chịu đựng, anh Minh đã thuê nhà cho mẹ con Mận ở ngay gần nhà mình, hàng ngày qua lại để giúp em ổn định cuộc sống.
Hiện nay Mận đã làm thủ tục ly hôn và đang chờ ngày toà án gọi để xử lý để kết thúc cuộc hôn nhân gần 20 năm toàn ɱ.á.-ύ và nước mắt.
Tuy Mận ít học, nội trợ kém nhưng cô vẫn nuôi dạy tốt hai con khôn lớn, học giỏi và ngoan ngoãn và đặc biệt là rất thương mẹ, bấy nhiêu cũng là niềm an ủi lớn cho phần đời còn lại của cô.
Hết
NTH